Chương 2: Quý Úc Trình

Trong phòng ngủ im ắng không một tiếng động, chỉ có âm thanh dòng điện phát ra từ máy đo dấu diện sinh mệnh.

Nằm trên chiếc giường lớn là một người đàn ông trẻ tuổi, mái tóc màu đen dày hơi xõa trước trán, lông mày tinh xảo tựa như được chạm khắc từ ngọc mài.

Có thể nhìn ra Quý gia đã bỏ ra rất nhiều tiền để duy trì cơ thể khỏe mạnh cho Quý đại thiếu, nước da hắn không khác gì người bình thường ngoại trừ có chút xanh xao ốm yếu, như thể chỉ đang nằm ngủ mà thôi.

Ninh Tuy là một nhan khống, vừa nhìn thấy dáng vẻ của vị Quý đại thiếu này lập tức sinh ra cảm giác thích cực kỳ.

Không nhịn được nghiêng người qua nhìn kỹ hơn....! quả thật là một khuôn mặt đẹp.

Quả nhiên là người có quyền lực lớn, cho dù đang lâm vào hôn mê nhưng từ nơi giữa hai lông mày toát ra một cỗ khí tức lạnh lẽo làm người không dám tới gần.

Hệ thống ghé mắt nhìn, cũng không nhịn được nói: "Tôi có thể hiểu vì sao lão gia tử không tiếc mọi giá chỉ muốn chữa tỉnh cho Quý Úc Trình rồi.

"—— Cho dù Quý Úc Trình không có nửa dấu hiệu khôi phục, nhưng vẫn chờ đợi hai năm. Rõ ràng biết còn tiếp tục làm như vậy Quý thị sẽ càng ngày càng không ổn định cũng không muốn giao lại cho Quý Chi Lâm. Quý Chi Lâm ở trong giới nổi tiếng là thiên chi kiêu tử, dung mạo năng lực đương nhiên đều tốt, nhưng so với anh trai hắn....! vẫn có chút thua kém."Đúng vậy, A Thống."

Ninh Tuy càng nhìn càng vui sướng, nói: "Hôn nhân này, kể ra cũng không thiệt thòi."

Quý Úc Trình được đắp chăn cẩn thận, chỉ có trên phần cổ là lộ bên ngoài, nhưng ở trong mắt Ninh Tuy lại có một sự hấp dẫn trí mạng, cậu không kiềm được đưa tay muốn chạm ào đôi môi hoàn mỹ kia của Quý Úc Trình....

"Kiềm chế, A Tuy."

Hệ thống vội nói: "Bọn họ để cậu bước vào để nhìn Quý Úc Trình một cái, còn đang ở bên ngoài chờ cậu ăn tối đó."

"Sờ một chút thôi."

Ninh Tuy vui rạo rực nói.

Người ta thường nói tiền tài là vật ngoài thân, đừng mưu cầu quá mức, nhưng đối với người ăn đói mặc rách từ nhỏ đến lớn như Ninh Tuy mà nói, ngoại trừ tiền ra cậu không có sở thích nào khác.

Nếu như lúc nhỏ có tiền, Tiểu Vũ sẽ không bởi vì không có tiền chữa bệnh mà chết, nếu như năm năm trước có tiền, cậu cũng sẽ mua một phần mộ tốt hơn cho bà.

Hiện tại Ninh Tuy có tiền nhưng những người mà cậu quan tâm đã không còn nữa rồi.

Điều duy nhất còn lại với cậu chỉ có sự hối hận khắc sâu cả đời.

Thứ gọi là tiền này....! Ai mà không thích chứ.

"Anh đừng tỉnh quá sớm...."

Nghe nói Quý Úc Trình là một người có bộ óc sự nghiệp, thanh tâm quả dục(1) hai mươi lăm năm, cho dù loại hình có hợp khẩu vị thì tuyệt đối cũng không phải chân ái của mình.

(1) Thanh tâm quả dục :

Giữ cho tâm tư thanh tịnh, không phát sinh dục niệm.

Hắn tỉnh lại khẳng định muốn ly hôn, thì mình phải đi chỗ nào khóc đây.........

Quý Úc Trình nằm trên giường hai năm, ngoại trừ hôn mê các cơ quan trong cơ thể tất nhiên không hề gặp bất cứ tổn thương nào.

Quý lão gia tử và những người khác cho rằng đó là tác dụng từ bệnh viện và các dụng cự trị liệu khác nhau hàng chục triệu, nhưng chỉ có Quý Úc Trình biết, mọi thứ đều là bởi vì trong lúc hấp hối hắn đột nhiên bị ràng buộc với một hệ thống.

Hệ thống gọi là 009 này có chút ăn hại, là sản phẩm sàng lọc, có khi trực tuyến có khi lại bị ngắt kết nối, không có khả năng giúp Quý Úc Trình tỉnh lại.

Nhưng nhờ vào 009, Quý Úc Trình làm một người thực vật không thể động đậy, luôn có thể cảm nhận được thế giới bên ngoài.

Nghe có vẻ tốt hơn một chút so với bị hôn mê hoàn toàn?

Nhưng mà trên thực tế đây là một loại tra tấn tinh thần hoàn toàn khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!