Thấy hắn như vậy, Ninh Viễn Minh cũng gần như có thể đoán được sẽ xảy ra chuyện gì.
Nếu như lần trước nhìn thấy vòng bạn bè của Ninh Tuy, rồi đưa ra kết luận vô lý, vẫn chỉ là suy đoán từ trực giác mà thôi.
Vậy lần này tận mắt nhìn thấy, gần như hoàn toàn xác nhận phỏng đoán của Ninh Viễn Minh——.
Người Ninh Tuy thích chính là Quý Úc Trình!
Không, không chỉ đơn thuần là thích, xem những hành động nhỏ nhặt đó đã đạt đến mức độ chiếm hữu bi3n thái, ngay cả Quý Úc Trình biến thành người thực vật cũng muôn ăn sạch(1)!
(1) Nguyên văn (ăn kiền mạt tận):
Ăn đến không còn mảnh vụn xương.
Ninh Viễn Minh sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Như vậy, bản thân, Quý Chi Lâm, chẳng phải đều bị cậu ta lợi dụng?
Mấy ngày đó khi thông báo kết hôn, cậu ta lộ ra vẻ chán nản, suy sụp, thương tâm, thậm chí cũng không xuống lầu ăn cơm, bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn toàn bộ là cố ý!
Kỳ thật cậu ta căn bản không thể chờ được(2) nữa muốn gả cho Quý Úc Trình!
(2) Nguyên văn : Khẩn cấp; gấp rút; vội vã; không thể chờ đợi được.
Gả cho người mình thật sự yêu, làm sao cậu ta có thể thương tâm buồn bã cho được? Trách không được ở cậu ta lại biểu hiện vui vẻ muốn chết ở trong vòng bạn bè.
Trong giây lát Ninh Viễn Minh cảm thấy não bộ vận tốc hết sức rốt cuộc nghĩ thông được điểm này, bản thân vô cùng khó chịu khi bị lừa như một con khỉ.
Hiện tại, cậu đạt được như ý nguyện, bản thân lại bị mẹ Ninh và Quý Chi Lâm oán hận.
Ninh Viễn Minh rũ mặt, thù hận trong lòng điên cuồng sinh sôi............
Ninh Viễn Minh không có tâm tình đi học, đi thẳng về nhà.
Hai ngày nay tâm trạng mẹ Ninh đã khá hơn một chút, bởi vì hôm trước nhận được một sợi dây chuyền, chữ ký là Ninh Tuy.
Bà như được an ủi phần nào, lập tức đeo sợ dây chuyền lên cổ, cảm thấy Ninh Tuy vẫn mềm lòng, mặc dù tỏ vẻ không muốn tiếp tục liên lạc nữa nhưng vẫn lén lút tặng sợi dây chuyền này cho bà, giữa hai người vẫn có cơ hội hòa giải.
(*) Chương mấy ý tui quên mất mất tiêu rồi, Ninh Viễn Minh gọi điện cho người làm sợi dây chuyền dùng danh nghĩa Ninh Tuy tặng cho mẹ Ninh.
Ninh Viễn Minh vừa về đến nhà liền thấy mẹ Ninh ngồi trong phòng khách đắp mặt nạ, cho dù không ra ngoài, cũng không tháo sợi dây chuyền trên cổ ra.
Y dùng danh nghĩa của Ninh Tuy tặng vòng cổ cho mẹ Ninh, ban đầu hy vọng mẹ Ninh sẽ thấy chiếc vòng cổ này, có thể không tập trung tâm trí lên người Ninh Tuy nữa.
Căn bản sẽ cho rằng giống như trước đây, mẹ Ninh sẽ tùy tiện nhận quả của Ninh Tuy, rồi không phải tiện tay ném vào một góc hoặc là đưa cho người hầu.
Trước đây bà cũng từng đối xử như vậy với chiếc khăn tay mà Ninh Tuy tặng cho, không phải sao?
Nhưng không ngờ tới, lần này mẹ Ninh thay đổ hoàn toàn thái độ bình thường, lần đầu tên(3) chú ý đến món quà Ninh Tuy tặng.
(3) Nguyên văn = : Nghĩa đều là lần đầu tiên.
Có lẽ cảm thấy trong chuyện kết hôn này bà đã mắc nợ Ninh Tuy, cảm giác tội lỗi vẫn chưa hoàn toàn nguôi ngoai.
Tâm trạng Ninh Viễn Minh càng thêm hỏng bét, đầu ngón tay bấm chặt vào lòng bàn tay như sắp chảy máu.
Y điều chỉnh lại sắc mặt, đi qua cười nói: "Mẹ, mẹ đoán xem hôm nay ở bệnh viện con nhìn thấy ai?"
"Ninh Tuy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!