Chương 10: Sở Thích Thích Người Thực Vật

Giả vờ đúng không!

Ba người Ninh Viễn Minh, Từ Thiên Tinh, An Chính Lâm có cùng một suy nghĩ.

Làm gì có ai có thể tình ý với một người thực vật như vậy?

Trước kia thể xác và năng lực của Quý Úc Trình đều là tuyệt đỉnh, là một tiêu của vô số người trong vòng muốn vồ lấy hắn, nhưng hiện tại tất cả đều thành dĩ vãng sau một cuộc tai nạn ngoài ý muốn.

Quý Úc Trình của bây giờ là một người huyền thoại xa vời trong vòng, không chỉ đoản mệnh, cũng không thể thừa kế tài sản, ngay cả khuôn mặt tuấn tú cũng trở nên tái nhợt như ma ca rồng.

Ninh Tuy cư nhiên còn có thể biểu hiện như thể đang yêu đến chết đi sống lại?

An Chính Lâm thật sự hoài nghi Ninh Tuy có năng lực dự đoán trước, biết bọn họ muốn hại cậu cho nên cố ý biểu hiện ra trước mặt lão gia tử!

Ninh Viễn Minh và Từ Thiên Tinh không dám đi qua, Ninh gia ở trong mắt Quý gia không đáng là gì.

An Chính Lâm nhịn không được đi qua.

"An thiếu." Quản gia lúc này mới nhìn thấy An Chính Lâm.

"Nghe nói hôm nay anh Úc Thành sẽ được đưa ra nước ngoài trị liệu, tôi mới lái xe đến đây thăm anh ấy một chút."

An Chính Lăng nói xong, tầm mắt rơi trên người Ninh Tuy, ý vị thâm trường nói: "Vị này chính là vợ của anh Úc Thành đúng không, còn chưa chúc hai người tân hôn vui vẻ.

"Ninh Tuy đã được như ý muốn được phép cùng đi với Quý Úc Trình. Cậu đang vui mừng giúp bác sĩ đưa Quý Úc Trình lên xe, trong đầu toàn là cảnh ân ái ở nước ngoài, đâu còn tâm trí để ý đến tay của An Chính Lâm đang đưa ra? An Chính Lâm:".......

"Y bất quá chỉ lịch sự đưa tay ra muốn bắt tay thôi ma! Thằng nhóc này sao dám phớt lờ y! Lẽ nào không nhìn thấy y? An Chính Lâm ho một tiếng, tay lại đưa ra phía trước nói:"Lần trước chúng ta từng gặp nhau trong bữa tiệc."

Tuy nhiên trước khi y vẫn chưa chạm vào được người Ninh Tuy, Ninh Tuy mơ hồ có cảm giác như sắp bị điện giật, vội vàng tránh sang một bên: "Đừng chạm vào tôi!"

An Chính Lâm: "......

"Mẹ kiếp, cư nhiên còn dám thủ thân như ngọc ở trước mặt người giác?! Thậm chí không thể bắt tay với nam nhân khác? Vở kịch này cũng quá hoàn chỉnh rồi?! An Chính Lâm thu tay về cũng không được, mà tiếp tục duỗi tay ra cũng không xong, theo bản năng vịn lên cáng. Cáng đang được đưa đi, ngón tay y vô tình chạm vào chân Quý Úc Trình, bản thân y còn chưa kịp nhận ra mình đã chạm vào đâu, Ninh Tuy liền vội vàng dùng khuỷu tay huých vào y:"Cũng đừng chạm vào anh ấy!

"Tiếp xúc cùng lúc, cơ thể Quý Úc Trình sẽ trở thành vật dẫn điện, Ninh Tuy sẽ bị gián tiếp nhiễm điện. An Chính Lâm thiếu chút nữa loạng choạng, giống như quả bóng hơi lung lay mấy cái mới đứng yên:".......

"An Chính Lăng từ trước đến nay chưa từng xấu hổ như vậy. Có bệnh à? Quý đại thiếu gia biến thành như vậy rồi vẫn còn yêu được?! Diễn y như thật! Quản gia của Quý gia cũng được xem như đôi mắt quả ông Quý. Cho dù lúc này trong lòng An Chính Lâm đầy rẫy những câu chửi thề, nhưng ngoài mặt vẫn phải làm ra vẻ ôn tồn lễ độ:"Xem ra vợ mới của anh Úc Trình rất quan tâm anh ấy.

"Tuy nhiên, không ai để ý đến y. Nội tâm An Chính Lâm đang nghẹt thở. Ninh Tuy cẩn thận bảo vệ đầu của Quý Úc Trình, theo cáng vào trong xe. Mà xem bộ dáng của quản gia nhìn như đã quá quen, tựa như đã từng chứng kiến tính bảo hộ và tính chiếm hữu bất thường này của Ninh Tuy rất nhiều lần rồi, biểu tình trên mặt có chút trì độn. An Chính Lâm:"......."

Xe của Quý gia lái đi, làm bụi cát trên mặt đất si măng cuốn lên cùng An Chính Lâm lay động trong gió liên tục.

".........

"Rốt cuộc Quý gia nhà các người có người nào bình thường không? Vì sao còn có người sẽ thật lòng yêu một người thực vật đến muốn chết sống lại?! Nên nói Quý Úc Trình quá mãnh liệt, mị lực rất lớn, hay là nên nói người vợ mới này của hắn có chút không bình thường. An Chính Lâm khuất nhục quay về. Từ Thiên Tinh vội vàng tiến lên nghênh đón, khó hiểu hỏi:"Có phải Ninh Tuy biết trước chúng ta muốn làm gì hay không?"

An Chính Lâm sắc mặt âm trầm: "Xem thử ý tưởng hay của cậu đi! Các cậu tự vác đá ghè chân mình, đưa người đến cho Ninh Tuy, lần sau còn làm chuyện ngu xuẩn này nữa thì đừng gọi tôi!

"Nói xong y giật chìa khóa xe, nổi giận đùng đùng ngồi vào ghế lái lái đi. Từ Thiên Tinh và Ninh Viễn Minh bị khói xe tạt đầy mặt, Từ Thiên Tinh hướng về xe nói:"Này, cùng lái xe đến đây, cậu đi xe rồi thì chúng tôi về bằng cái gì?!"

"Bỏ đi.

"Ninh Viễn Minh có chút bực bội nói. Sau lần này, sợ rằng ông Quý càng chú ý đến Ninh Tuy nhiều hơn. Chỉ là không biết rốt cuộc Ninh Tuy có chuyện gì, là đóng kịch thôi sao? Ninh Viễn Minh nghi ngờ hỏi:"Cậu từng thấy Ninh Tuy đối xử như vậy với Quý Chi Lâm bao giờ chưa?"

Từ Thiên Tinh lắc đầu, nói: "Hình như không có?

"Điều này càng kỳ lạ hơn, giống như Ninh Tuy đã lên kế hoạch để kế hôn với Quý Úc Trình từ lâu, bây giờ tựa hồ đã đạt được như ý nguyện. Ninh Viễn Minh không nhịn được bóp trán, cảm thấy bản thân nghĩ nhiều rồi. Làm sao có khả năng?"Cần nói cho Quý Úc Trình không?

"Từ Thiên Tinh liếc nhìn Ninh Viễn Minh, giọng điệu có chút sợ. Chủ ý này là hắn nghĩ ra, hiện tại thành vậy rồi, Ninh Viễn Minh chắc sẽ không trách hắn đâu. Ninh Viễn Minh quyết đoán phủ định:"Không cần."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!