"Lạc Lệnh Thanh, em ghen đó."
Thời gian nhoáng cái đã đến thứ ba.
Lạc Lệnh Thanh cuối cùng vẫn đồng ý lời mời của Thi Duẫn Nam, đi cùng cậu đến tham gia tiệc mừng thọ của Ôn lão tiên sinh.
Bởi vì đây là đại thọ 80 tuổi, con trai cả Ôn Nham Phong vô cùng coi trọng, ông đã đặt một bữa tiệc ở khách sạn lớn nhất thủ đô.
Khi Thi Duẫn Nam cùng Lạc Lệnh Thanh đến khách sạn, bữa tiệc còn chưa chính thức bắt đầu, Ôn Diệc Bắc nhận được tin nhắn của em trai mình liền chờ dưới sảnh lầu một.
Duẫn Nam.
Ôn Diệc Bắc gọi em trai, lại chuyển ánh mắt về phía Lạc Lệnh Thanh đang ngồi trên xe lăn.
Thật ra chuyện em trai mình kết hôn với anh Ôn Diệc Bắc vẫn chưa quen được, y hơi do dự vài giây, vẫn gọi, Lạc tiên sinh.
Ôn tiên sinh.
Lạc Lệnh Thanh trả lời, giọng điệu bình bình.
Tần Giản cùng Viên Mãnh đi theo đằng sau lần lượt cầm quà cho Ôn lão tiên sinh.
Tranh thủ lúc đăng ký bữa tiệc, Thi Duẫn Nam kéo Ôn Diệc Bắc sang một bên hỏi chuyện,
"Anh, chuyện Lạc Lệnh Thanh muốn tới bữa tiệc anh có nói cho ông ngoại chưa?"
Ôn lão tiên sinh tuổi đã cao, mà mối quan hệ của Thi Duẫn Nam và Lạc Lệnh Thanh vẫn chưa nhiều người biết, cậu sợ ông sẽ không chấp nhận được chuyện kích thích này.
"Ông ngoại trước kia vẫn luôn ở bệnh viện nghỉ ngơi, không biết quan hệ thật sự của em với Lạc tiên sinh, anh có tìm thời gian đến nói với ông! !" Ôn Diệc Bắc trả lời.
Thi Duẫn Nam mơ hồ có chút khẩn trương, Ông nói gì ạ?
Ôn Diệc Bắc thẳng thắn,
"Không có phản ứng lớn, nhưng ông không phản đối chuyện Lạc Lệnh Thanh đến, chắc là đã ngầm đồng ý quan hệ của hai người."
"Hôm nay hai người cũng không cần phải câu nệ, bên phía ông ngoại đã có anh giúp rồi."
Thi Duẫn Nam thở ra một hơi nhẹ nhõm, vỗ vai Ôn Diệc Bắc,
"Cảm ơn anh nhiều, eo anh có còn đau không?"
"Thật sự không đau mà." Ôn Diệc Bắc bất đắc dĩ,
"Cứ ba ngày là em phải hỏi đến eo anh hai lần, vết bầm trên eo anh thật sự không sao, lỗ tai nghe sắp đóng kén luôn rồi."
Anh em hai người nói với nhau vài câu rồi quay lại quầy lễ tân ở lối vào sảnh tiệc.
Lạc Lệnh Thanh ngồi ở trên xe lăn, yên lặng nhìn Thi Duẫn Nam quay trở về bên cạnh mình, khẽ xoay đồng hồ,
"Nếu không tiện thì nói, tôi có thể chờ cậu ở bên ngoài."
"Có cái gì mà không tiện? Tôi muốn anh đi cùng với tôi."
Thi Duẫn Nam khom lưng chỉnh lại ghim cài áo cho Lạc Lệnh Thanh, nở nụ cười tươi.
"Nếu anh không vào, lỡ may tên thúi Ôn Trình Lãng lại kiếm chuyện với tôi thì làm sao giờ?"
Có lẽ là chuyện ở bên ngoài, Thi Duẫn Nam dựa theo hiệp ước lại bắt đầu trêu chọc Lạc Lệnh Thanh,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!