Chương 32: (Vô Đề)

"Dù sao anh cũng phải ra mắt phụ huynh có phải không?"

Đồn công an ngoại ô phía Bắc.

Thi Duẫn Nam cùng Nguyên Duệ hoàn thành việc ghi chép lời khai, lúc bước ra ngoài thì gặp nhau.

Nguyên Duệ.

Thi Duẫn Nam gọi cậu ta, nói lời cảm ơn trước,

"Chuyện ban nãy ở cửa hàng, cảm ơn cậu đã giúp."

Mặc kệ như thế nào thì chuyện bị ăn vạ ngày hôm nay, đối phương đã đứng ra giúp cậu xả giận.

......

Nguyên Duệ nghe thấy cậu nói lời cảm ơn, có hơi kinh ngạc nhìn, khóe miệng nhanh chóng cong lên rồi lại nhanh chóng quay trở về thái độ bình thường.

"Ai cần cậu cảm ơn? Tôi cũng không phải là giúp cậu."

Nguyên Duệ nhìn Thi Duẫn Nam từ trên xuống dưới, hừ một tiếng,

"Nếu cậu thật sự làm hỏng đồ của ông chủ kia, tôi làm người đầu tiên ép cậu phải bồi thường phát khóc, tiếc là ổng chủ kia không phải người tốt, tôi, tôi chỉ là đơn thuần nhìn không được mà thôi."

Tục ngữ cũng đã nói, đức như ngọc.

Người bán hàng giả lừa người ta đều là những người chẳng ra gì!

Thi Duẫn Nam im lặng nhìn Nguyên Duệ, ấn tượng không còn kém như lúc đầu.

Nhớ lại hôm đầu tiên gặp mặt ở hộp đêm, Nguyên Duệ chính là đứng dưới góc độ người bạn thân nói giúp Tạ Khả Việt, nhưng cậu ta một không giở trò, hai không xấu, thấy rằng chơi thua đưa tiền cũng là quy củ của hộp đêm.

Thi Duẫn Nam làm ra cái bẫy cố ý thua mấy trận, còn âm thầm ngăn cản Phó Tử Ngộ không cho hắn uống rượu dùm, kết quả Nguyên Duệ là người đầu tiên nhìn không ưa, còn mắng Phó Tử Ngộ không nghĩa khí .

Gặp mặt ở hộp đêm ngày hôm qua, sau khi Nguyên Duệ say đụng phải Ôn Diệc Bắc, ngay từ đầu cũng đã tính xin lỗi rồi đúng không?

Chỉ là sau khi thấy Thi Duẫn Nam, cậu ta mới tạm thời nín lại thái độ xin lỗi, nhưng cuối cùng trước khi rời khỏi đồn công an cậu ta vẫn nghiêm túc xin lỗi Ôn Diệc Bắc.

Càng đừng nói đến chuyện ra mặt ngày hôm nay, chỉ cần không đô thêm dầu vào lửa thì có thể giúp đỡ nhau là chuyện bình thường.

Tuy rằng người ta hay nói rằng gió tầng nào gặp mây tầng đấy, so với kẻ hai mặt Tạ Khả Việt thì Nguyên Duệ lại là người nghĩ gì làm đấy.

Đứng về phía bạn mình vô điều kiện, chuyện làm sai sẽ xin lỗi, thấy người khác bị bắt nạt sẽ bênh vực kẻ yếu.

Nguyên Duệ làm chuyện gì cũng đứng trên quan điểm của mình, không tới nỗi là xấu, nhiều lắm cũng chỉ là khi tức giận thì sẽ không biết sài não nữa, nếu không bây giờ sao có thể bị Tạ Khả Việt lừa.

"Cậu với Tạ Khả Việt quen nhau như thế nào?"

Thi Duẫn Nam hỏi.

"Liên quan gì đến cậu?"

Nguyên Duệ lập tức bày ra ánh mắt cảnh giác, nhịn không được nói thay cho Tạ Khả Việt,

"Khả Việt rất tốt, cậu cần gì phải đề phòng cậu ấy, sợ cậu ấy đoạt gia sản của cậu? Không chỉ thế, ông nội và ba cậu không phải đều rất tốt với cậu sao? Khả Việt ở nhà họ Thi mới......"

Thi Duẫn Nam vừa tức vừa buồn cười,

"Tạ Khả Việt nói như thế với cậu à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!