Chương 16: (Vô Đề)

Lúc Thi Duẫn Nam tắm xong đi tới bàn ăn, cá vàng nhỏ đang bực mình, miệng dẩu ra không vui.

"Ai lại chọc cá vàng nhỏ của chúng ta thế này?" Thi Duẫn Nam ngồi xuống bên cạnh cá vàng nhỏ, chọc chọc cái má phình phình lên của thằng nhóc.

"Cậu nhỏ, chuyện mà cậu nhỏ kể cho cháu nghe á! !"

Lạc Lệnh Thanh ngồi ở ghế chủ tọa nhẹ nhàng lên tiếng, Kim Dục.

Cá vàng nhỏ lập tức im lặng, càng không vui dùng thìa khuấy đều cá và cơm trong bát.

Đôi mắt nhỏ của nó len lén nhìn khuôn mặt của Lạc Lệnh Thanh, khi còn bé, lần đầu tiên nó có ý nghĩ nho nhỏ của chính mình ——

Vừa nãy cậu ngại cho nên mới thấy nóng.

Nhóc đâu có nói tầm bậy, cậu nhỏ kể chuyện rất hay! Có gạt người ta đâu!

Thi Duẫn Nam cũng đoán ra chút, chậm rãi uống canh,

"Cậu cháu hai người đang chơi trò gì sau lưng tôi á?"

Quản gia nhìn thấy tất cả cười giảng hòa,

"Cậu chủ nhỏ lỡ miệng nói bậy nên gia chủ mắng cậu chủ vài câu, không có gì đâu."

Hồi xưa cá vàng nhỏ rất ngoan, Lạc Lệnh Thanh nói thắng bé không phải, thắng bé cũng không tức giận phản bác, nhưng từ khi Thi Duẫn Nam trông thằng bé thì thằng bé hoàn toàn thả lòng tính tình của một cậu nhóc.

Giờ trông thì rất ngoan, nhưng trong lòng chắc chắn không phục đâu.

Thi Duẫn Nam xoa đầu cá vàng nhỏ, nhướng mày,

"Lo ăn cơm đi, ăn xong rồi chúng ta uống nước trái cây, nếu không nhóc lại chọc cậu mình tức giận, nước trái cây bị tịch thu thì anh không cứu được nhóc đâu."

Cá vàng nhỏ nghe thấy lời này lại liếc liếc Lạc Lệnh Thanh.

Thắng bé giống như thật sự sợ rằng Lạc Lệnh Thanh sẽ lấy mất ly nước của mình, vội vàng ăn mấy miếng cơm.

Lạc Lệnh Thanh nhìn chằm chằm Thi Duẫn Nam thành thạo khuyên bảo đứa cháu ngọai mình, cảm thấy hơi phức tạp ——

Hắn cuối cùng cũng biết lí do vì sao hai người này lại nhanh chóng thân thiết với nhau rồi, hoá ra Thi Duẫn Nam luôn dùng anh làm nhân vật phản diện để giáo dục đấy à?

Thực sự là một con hồ ly, vô cùng xảo quyệt.

Lạc Lệnh Thanh thu hồi ánh mắt, không ngăn cản phương thức giáo dục của đối phương.

Ba người yên lặng ăn bữa tối.

Không lâu sau, con cá vàng nhỏ thành công ăn xong bữa tối hai tay ôm ly nước vui vẻ chạy lên lầu.

Lạc Lệnh Thanh lúc này mới nhìn về phía Thi Duẫn Nam, như là thuận miệng hỏi,

"Hợp đồng chuyển nhượng ban nãy của cậu là của cái gì?"

"Hộp đêm Vinh Hưng, bạn của tôi! !"

Thi Duẫn Nam tạm dừng một giây, lại mở miệng giải thích.

"Chính là cái người mà hồi trước anh gặp, cậu ấy rất hứng thú với lĩnh vực văn hoa hộp đêo, cho nên tôi muốn hợp tác với cậu ta, tương lai lợi nhuận sẽ căn cứ theo số lượng cổ phẩn để phân chia."

Lạc Lệnh Thanh cầm ly nước, trong mắt ẩn ẩn có chút không vui,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!