Chương 11: (Vô Đề)

Từ trang viên Lạc thị đến trung tâm FYUE Club ở trung tâm thành phố có hơi xa, tới khi Thi Duẫn Nam đến thì Phó Tử Ngộ đã đặt được một gian hàng riêng trên tầng hai rồi.

"Mời khách mà còn đến muộn hả?"

Phó Tử Ngộ vừa trách vừa đẩy ly Tequila mới gọi qua, Nên phạt!

"Còn chưa tới 7 giờ, giờ này vũ trường còn chưa mở, mày gấp cái gì?" Thi Duẫn Nam ngồi xuống đối diện hắn, uống ly rượu phạt.

Phó Tử Ngộ lại rót cho cậu một ly rượu, tò mò hỏi,

"Lúc nãy mày lên lầu một mày nói gì với phục vụ vậy? Nói mà trên lầu hai này tao còn nghe!"

Thi Duẫn Nam nhẹ giọng bật cười,

"Không có gì, chỉ nói người ta mang thêm rượu ngon lên để đón tiếp vị thiếu gia nhà giàu khó được ngày về nước này."

"Đừng có ra vẻ nói lời hay ý đẹp, nhưng nếu mày đã nhọc công chọn chỗ này, thì tao vẫn cảm động lắm."

Phó Tử Ngộ vừa lòng nâng ly, nhìn xung quanh với sự phấn khích không thể ngăn cản.

Nhà họ Phó làm trong ngành sản xuất ô tô, sản phẩm ở trong nước có thể xem như là đứng top đầu.

Nhưng Phó Tử Ngộ là con nhà giàu lại không có tí hứng thú nào với sản nghiệp của gia đình mình mà thích nghiêm cứu văn hóa câu lạc bộ hơn.

Cho dù đó là thương hiệu hộp đêm cũ hay mới, hắn đều hiểu rõ về chúng.

Với hắn mà nói, nhảy Disco hay uống rượu chỉ là thứ yếu, điều hắn muốn chính là một hộp đêm đặc sắc và nhất định phải đứng đầu.

Phó Tử Ngộ bắt đầu chủ đề ——

"Duẫn Nam, mày biết không? FYUE Club lúc trước đầu tư năm ngàn vạn, ông chủ của nó là Phùng ca có tiếng là chuyên gia về khách sạn đấy, lúc đầu chỗ này mua lại là một cái xưởng bị bỏ, nhiều người còn chê rằng không biết cố ý làm gì! !"

"Kết quả thì mày có thể thấy đấy? Hộp đêm này vừa mở chưa được ba tháng đã nhảy lên top đầu club Kinh Đô. Giờ cũng đã buôn bán được ba năm mà lưu lượng khách chỉ tăng thêm chứ không hề giảm."

Tầng một của FYUE Club có diện tích rất lớn bao gồm sàn nhảy và các bàn ghế, tầng hai là một tầng độc lập khác dùng để uống rượu ăn uống và vũ trường, tầng thứ ba lại là các câu lạc bộ phòng chờ, dùng để chiêu đãi những vị khách VIP.

Có ba tầng tất cả, mỗi tầng đều được sử dụng hết vai trò.

Phó Tử Ngộ ước tính một lúc, sau đó giơ ngón tay đếm,

"Lợi nhuận ít nhất đã gấp đôi số tiền đầu tư ban đầu! Mày nói xem có phải đại ca Phùng này rất có khả năng kiếm tiền không?"

Thi Duẫn Nam nhướng mày, không dao động,

"Phùng ca chỉ là ông chủ bề ngoài thôi, phía sau hậu trường mới là ông chủ thực sự."

Phó Tử Ngộ uống một ngụm rượu, tò mò,

"Sao mày biết? Là ai?"

Thi Duẫn Nam nói một cái tên, Tạ Khả Việt.

—— phụt!

Phó Tử Ngộ tức khắc sặc cả rượu, không thể tin được,

"Tạ Khả Việt? Tạ Khả Việt em trai cùng cha khác mẹ với mày á hả?"

Thi Duẫn Nam sắc mặt hơi trầm xuống,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!