Lâm Thù Văn sau khi uống say, ngoài việc dùng hai ngón tay dính dầu mỡ nắm lấy vạt áo của Nghiêm Dung Chi, thì không có động tác nào quá mức tùy tiện, ngón tay nắm chắc rồi liền ngoan ngoãn, yên tĩnh nhìn người ta, hơi thở phả ra mang theo mùi rượu nhàn nhạt.
Nghiêm Dung Chi nói: "Lên giường nghỉ ngơi đi.
"Lâm Thù Văn tựa hồ nghe hiểu những lời này, không quậy nữa, bất động để Nghiêm Dung Chi tùy ý mang vào phòng ngủ, kêu cậu ngồi xuống cũng thành thành thật thật ngồi. Nghiêm Dung Chi phải dùng bếp đá nấu chút nước, trước khi ra ngoài nhìn khuôn mặt thanh tú của thiếu niên trước ngọn đèn dầu mông lung mờ ảo:"Ta ra ngoài một lát, ngồi yên ở đây, đừng nhúc nhích."
Lâm Thù Văn phản ứng chậm chạp mà gật đầu, bộ dáng thành thật dịu ngoan, khuôn mặt nhỏ vừa ngẩng lên, chớp mắt nhìn Nghiêm Dung Chi.
"Ò..."
Bên cạnh bếp đá, Nghiêm Dung Chi đẩy số than lửa còn dư ra, ném vào một nắm cỏ khô, ngọn lửa lập tức cháy bùng lên. Sau khi thêm củi, lại thêm nước vào trong nồi, đun đến khi ấm rồi trực tiếp múc nửa bồn.
Quay đầu lại, chỉ thấy thiếu niên vốn nên ngồi trên giường giống như mèo con dính người đi theo phía sau, Nghiêm Dung Chi một tay cầm bồn, một tay khác dắt thiếu niên vào trong.
Lâm Thù Văn có treo hai cái khăn trên giá gỗ, Nghiêm Dung Chi trước dùng nước ấm thay cậu rửa sạch tay, rồi đổ nước, sau đó lấy thêm một chậu nữa dùng để lau mặt.
Những chỗ khác Nghiêm Dung Chi không có cách nào lau cho cậu, hắn đem khăn vải đặt vào trong tay thiếu niên, nhìn gương mặt mềm mại, trắng nõn ửng hồng: "Tự mình lau những chỗ khác đi."
Lâm Thù Văn nắm chặt khăn vải không nhúc nhích, qua một lát mới hiểu lời Nghiêm Dung Chi nói, giơ tay, cầm khăn từ từ lau cổ.
Thấy thế, Nghiêm Dung Chi tất nhiên sẽ không nhìn nhiều, tự mình ra khỏi phòng ngủ, để Lâm Thù Văn tự mình lau sạch cơ thể.
Trời nóng, mỗi ngày trước khi ngủ dùng nước lau qua là có thể dễ dàng vào giấc, trên người đầy mồ hôi nằm cũng không thoải mái.
Nghiêm Dung Chi lo Lâm Thù Văn sau khi say sẽ ngã trên giường bất tỉnh nhân sự, không đi xa, cách một cánh cửa mỏng, có thể mơ hồ nghe được tiếng sột soạt.
Đêm hè trong phòng nhỏ chỉ có hai người, ý tứ này dường như có chút tra tấn người khác.
Một lúc lâu sau, Nghiêm Dung Chi không nghe được tiếng nước, bèn hỏi: "Em xong chưa?"
Không có ai đáp lời, hắn nhẹ nhàng đẩy cánh cửa đang khép ra, thiếu niên nghiêng người ngủ trên gối, trong tay còn nắm chặt khăn vải, đôi môi hơi hé mở, hô hấp có phần nặng nề.
Nghiêm Dung Chi gỡ khăn vải xuống, bưng bồn gỗ ra ngoài sân đổ vào chỗ thoát nước. Ở sân sau, mấy con gà con, ngỗng con kêu vài tiếng, hắn tiện tay ngắt vài lá cải bỏ vào chuồng cho chúng, sau đó về phòng dọn dẹp sạch sẽ thức ăn còn thừa trên bàn.
Bận rộn một lát, trong phòng ngủ lại có tiếng động.
Nghiêm Dung Chi buông sổ sách trên tay xuống, vừa bước vào cửa, lập tức nhanh tay nhanh mắt đem thiếu niên sắp sửa rớt xuống ván giường bên cạnh ôm vào lòng.
Gương mặt Lâm Thù Văn tựa sát vào người Nghiêm Dung Chi khẽ lắc nhẹ không ngừng, giữa mày lộ vẻ khẩn trương, hai má cùng lỗ tai đều đỏ ửng.
Trong lòng Nghiêm Dung Chi căng thẳng, lòng bàn tay thăm dò trán cậu, không có dấu hiệu sốt.
"Sao vậy? Chỗ nào khó chịu?"
Lại hỏi: "Lỗ tai đau à?"
Lâm Thù Văn ghé vào lòng ng. ực rộng lớn, ngón tay sờ tới sờ lui, sờ đến cằm Nghiêm Dung Chi liền bắt lấy.
"Lâm Thù Văn."
Nghiêm Dung Chi cụp mi dài, chờ ngón tay thiếu niên ngưng sờ loạn, mới thử chạm vào tai trái của cậu.
Hai người dựa rất gần, nhờ vào ánh nến không quá sáng, Nghiêm Dung Chi phát hiện trên tai trái của thiếu niên có một nốt ruồi đỏ be bé, trông rất xinh đẹp.
Hắn chưa từng tiếp xúc với ca nhi, chỉ nghe nói thông thường trên trán hoặc giữa mày ca nhi có một nốt ruồi đỏ, không nghĩ tới Lâm Thù Văn lại mọc nốt ruồi trên vành tai.
Nghiêm Dung Chi dời mắt, đỡ thiếu niên trong lòng ng. ực nằm xuống gối lần nữa.
Hắn ra ngoài phòng rót chén nước, gương mặt dán trên gối ngủ của thiếu niên không quá yên ổn, cậu nửa tỉnh nửa mê nhấc mi lên, dường như có ý thức, nhận ra người trước mặt, li. ếm nhẹ đôi môi, giọng nói khàn khàn: "Uống nước."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!