Chương 16: (Vô Đề)

Lâm Thù Văn ôm bình đựng cá chép vàng vào phòng, giờ vẫn còn sớm, lại không cần ra đồng làm việc, cậu bèn ngồi phát ngốc trên ghế, nhìn cá chép bơi.

Sáng sớm ra hồ bắt cá một lúc, giờ bụng đã có hơi đói.

Cậu mở tấm vải che sọt tre đựng chén bát ra, bên trong còn mấy cái màn thầu, trứng luộc, bánh bí đỏ mua của Mạc thẩm, một đĩa dưa muối và tương dưa (*), nhưng không có gì để đãi khách.

(*) dưa được ướp gia vị

Giờ đã là chính ngọ (12h) rồi, Lâm Thù Văn đột nhiên có chút khẩn trương, sao cậu có thể lấy đồ ăn như vậy mời ông chủ Nghiêm được?

Nghiêm Dung Chi từ ngoài sân đi vào phòng trong, dáng hình cao lớn dường như chắn hơn phân nửa cánh cửa.

"Ăn cá không?"

Lâm Thù Văn nhìn thân ảnh đứng ở cửa, theo bản năng liền đáp lại: "Được...

"Nghiêm Dung Chi hỏi xong liền đi ra ngoài, Lâm Thù Văn lập tức đứng dậy, theo sát phía sau. Hai người đứng trước lu nước, Nghiêm Dung Chi rũ mắt nhìn sườn mặt tinh xảo trắng như tuyết của thiếu niên, hỏi:"Muốn ăn con nào?"

Lâm Thù Văn: "...

"Vốn dĩ mấy từ trong câu chẳng có chút mờ ám nào, không hiểu sao lại làm đôi tai của Lâm Thù Văn đỏ rực. Cậu nhỏ giọng thì thầm:"Ông chủ Nghiêm, ta cũng không phải mèo.

"Sao còn đi chọn cá để ăn chứ? Nghiêm Dung Chi bắt một con cá béo ra từ trong lu nước, sau đó ở trong sân rửa sạch. Lâm Thù Văn cứ tưởng sẽ nhận lấy con cá, ai ngờ lại chẳng phải làm gì. Cậu chạy theo hỏi:"Ông chủ Nghiêm, có việc gì cần ta giúp không?"

Ánh mắt Nghiêm Dung Chi dừng trên khuôn mặt chờ mong nhỏ nhắn của thiếu niên, bèn giơ cánh tay lên.

"Xắn cổ tay áo lên giúp ta là được.

"Lâm Thù Văn làm theo. Người đàn ông có thân hình cao lớn với những đường cong rõ ràng, không giống cậu suốt ngày chỉ trốn trong phòng với làn da trắng nhợt nhạt, làn da ở cánh tay màu nâu bánh mật, chỉ nhìn ngón tay thôi cũng cảm nhận được sức mạnh. Cầm đao lên, Nghiêm Dung Chi bỗng dừng lại:"Tiểu tiên sinh có muốn tránh đi một chút không?

"Xử lý một con cá sẽ thấy máu, lá gan Lâm Thù Văn không lớn, Nghiêm Dung Chi nghĩ cậu cần phải tránh đi để không nhìn thấy cảnh này. Mặt Lâm Thù Văn đỏ lên:"Không cần."

Nhưng lúc Nghiêm Dung Chi giết cá, cậu vẫn lặng lẽ nhìn chằm chằm xuống đất, cánh tay cứng đờ, cầm cái muỗng múc nước trên tay, Nghiêm Dung Chi kêu cậu đổ nước là cậu đổ.

Trước tiên Nghiêm Dung Chi mổ cá ra, tránh để mật đắng dính vào thịt cá, nhẹ nhàng lấy toàn bộ nội tạng ra mà không làm hỏng, sau đó bảo Lâm Thù Văn đổ nước, dùng nước rửa, cuối cùng đánh vảy, đảm bảo mỗi miếng thịt cá đều sạch sẽ và nguyên vẹn.

Lâm Thù Văn vẫn luôn nhìn sang hướng khác, một lúc sau mới quay lại xem cá đã được xử lý sạch sẽ nội tạng.

Nghiêm Dung Chi gọi cậu: "Vào nhà lấy chút muối bỏ vào nước rồi mang ra đây."

Lâm Thù Văn đáp "ò

"một tiếng, ngoan ngoãn làm theo. Nước muối có thể rửa sạch cá hơn, khử mùi bùn tanh, làm hương vị càng thêm tươi ngon. Nghiêm Dung Chi đánh giá thiếu niên ngồi xổm bên cạnh, tay cầm muỗng gỗ, mắt không chớp, cười hỏi:"Không sợ à?"

Lâm Thù Văn gật đầu: "Không sợ."

Cả quá trình rửa cá Nghiêm Dung Chi đều sẽ giải thích, Lâm Thù Văn âm thầm ghi nhớ trong lòng, còn cậu có dám dùng dao làm cá sống không thì là một câu chuyện khác.

Thịt cá có xương, không dễ ăn, Nghiêm Dung Chi dứt khoát xử lý sạch xương, cắt thịt cá thành từng miếng mỏng, để Lâm Thù Văn dễ ăn hơn chút.

Một lát sau, Nghiêm Dung Chi xào vài loại gia vị và nấm đến khi thơm, rồi cắt đuôi cá ra làm nước dùng. Sau khi chuẩn bị xong nước dùng thì cho hương liệu vào, nhóm lửa nấu sôi, rồi cho nấm và gia vị ban nãy xào vào, cuối cùng thả các miếng cá đã cắt mỏng vào nồi canh, nấu thêm một lúc.

Nghiêm Dung Chi mở giỏ tre ra, Lâm Thù Văn nhìn theo, thấy bên trong đựng vài món đồ được gói trong giấy.

Nghiêm Dung Chi mở trước hai cái trong đó, bên trong là thịt khô cùng lạp xưởng, thớ thịt rắn chắc, chỉ cần một cắt một khúc đem xào một chút là có thể ăn.

Cái khác đựng điểm tâm, Nghiêm Dung Chi phát hiện Lâm Thù Văn thích ăn điểm tâm làm từ bột củ sen, nên hắn mang theo một bao lớn, lúc đói có thể lấy ra ăn.

Cái còn lại là hạt giống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!