Chương 50: (Vô Đề)

"Tình thế hiện tại chưa thể kết luận là chúng ta đã thua. Đây mới chỉ là bắt đầu, khi chưa đến thời khắc cuối cùng thì không thể chắc chắn được gì."

Bạch Dư Hi nghiêm túc nhìn các thành viên trong đội.

"Nhưng... chúng ta không có vật tư. Những trường học khác cũng vậy sao?" Ngay Ngắn vừa chỉnh lại kính vừa hỏi.

Đường Tỉnh mím môi: "Nếu đúng như vậy thì có lẽ bọn họ cũng không có."

Câu trả lời khiến mấy người nhẹ nhõm thở ra.

"Như vậy thì bọn họ hẳn đang ở quanh đây." Ngay Ngắn nhíu mày, nhưng còn chưa kịp nói hết câu...

"Chờ chút, đừng nói nữa!"

Đường Tỉnh lập tức giật giật lỗ tai, ra hiệu im lặng.

Là lính trinh sát, Đường Tỉnh có thính lực và trực giác nhạy bén. Khi cô phản ứng như vậy, ai nấy đều nín thở. Ngay sau đó, tất cả bắt đầu lắng nghe. Quả nhiên, có tiếng động đang tiến gần...

"Hướng hai giờ, có sinh vật tiến đến – là đa thể!"

Tiếng động càng lúc càng gần. Cả mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển theo từng nhịp.

Ngay sau tiếng chấn động đầu tiên, cát bụi ở hướng hai giờ bỗng sụp xuống, rồi một khối bóng đen khổng lồ hiện ra.

Nhậm Khinh Thu phản ứng đầu tiên, kéo tay Bạch Dư Hi ra phía sau che chắn:

"Quan lớn, con này để ta và Lâm Tri Miễn lo liệu."

Bạch Dư Hi gật đầu, ánh mắt sắc bén, chỉ ra đặc điểm con quái:

"Kim hạt đuôi dài!"

Rồi nhanh chóng ra lệnh:

"Đường Tỉnh yểm trợ phía sau, Ngay Ngắn lo che chắn. Nhậm Khinh Thu đánh lén từ hướng mười hai giờ, Lâm Tri Miễn tấn công trực diện. Cẩn thận – độc châm sau lưng của con này gây hiệu ứng ảo giác, đừng để bị thương!"

Ngay khi mệnh lệnh phát ra, tất cả lập tức hành động.

Đường Tỉnh chuẩn bị rút lui để hỗ trợ từ xa. Ngay Ngắn lấy dao găm và đạn để phòng thân.

Lâm Tri Miễn – người thiên về cận chiến – không dùng quân đao như thường lệ mà đeo găng tay thép có gai nhọn, lao thẳng vào bụng con kim hạt. Cô biết rõ, phần lưng và tứ chi của nó được bọc giáp cực kỳ cứng, chỉ có bụng là yếu điểm.

Dù không sở hữu thần lực cấp S, nhưng với thần lực cấp A và sức mạnh thể chất, một cú đấm của Lâm Tri Miễn có thể tương đương hỏa lực pháo binh.

Cô lao tới bên chân con quái, tung ra một quyền uy lực nhắm thẳng vào bụng nó.

"Ầm!"

Con kim hạt rú lên đau đớn, muốn hất văng cô ra, nhưng Lâm Tri Miễn nhanh như chớp nắm chặt lấy vỏ bụng, tiếp tục tung ra những cú đấm liên hoàn. Máu thịt b*n r*, ruột gan vỡ vụn.

Khi con quái đau quá gồng người lăn lộn đứng dậy, Lâm Tri Miễn hét lớn:

"Nhậm Khinh Thu!"

Nhậm Khinh Thu lập tức xuất hiện, giương khẩu thương dài trong tay, nhắm thẳng vào khe giáp trái tim của con quái – một thương kết thúc!

Con kim hạt giãy giụa rồi ngã ầm xuống mặt đất, tạo ra một đợt rung chuyển dữ dội.

Tạm thời, nguy hiểm được hóa giải.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!