Chương 26: (Vô Đề)

"Chúc mừng, vị trí không có vấn đề gì, ngươi xem chỗ này."

Bác sĩ đưa ảnh siêu âm cho Bạch Dư Hi, chỉ tay vào một vùng nhỏ mờ mờ trên tấm phim, rồi quay sang mỉm cười dịu dàng với cô.

Bạch Dư Hi nhìn vào nơi bác sĩ chỉ, im lặng hồi lâu. Kỳ thực cô không thấy rõ gì, chỉ cảm giác đó là một hình dạng mơ hồ, chẳng thể nhận ra chi tiết gì cụ thể.

Bác sĩ như đã quen thuộc với loại phản ứng này, vẫn giữ nụ cười ôn hòa:

"Không bao lâu nữa sẽ nhìn thấy toàn bộ. Đây sẽ là một đứa bé rất khỏe mạnh."

Bạch Dư Hi vẫn chưa đáp lại.

Hôm nay cô chỉ đến bệnh viện để làm kiểm tra sức khỏe định kỳ, hoàn toàn không ngờ lại nghe được tin tức như thế này. Sắc mặt cô trở nên nghiêm túc, ánh mắt chuyển sang bác sĩ:

"Vậy... mấy ngày nay ta cảm thấy mệt mỏi, rã rời, là vì chuyện này?"

Những thay đổi gần đây trong cơ thể, cô cứ nghĩ là do áp lực từ kỳ liên kết sắp tới. Nhưng không, tất cả đều là vì... cô đã mang thai.

Bác sĩ gật đầu, giọng nói vẫn nhẹ nhàng:

"Đúng vậy. Với Omega đang trong thời kỳ mang thai, tình trạng như vậy là hoàn toàn bình thường. Sau khi mang thai, thể chất sẽ yếu hơn trước, dễ mệt mỏi hơn, vì cơ thể đang trải qua thay đổi – từ sinh mệnh của một người, thành hai người."

— Hai người.

Bạch Dư Hi nhìn chăm chú vào bóng mờ trong ảnh siêu âm, trong lòng bỗng dâng lên một cảm xúc rất kỳ lạ, rất khó diễn tả.

Bác sĩ tiếp tục:

"Mỗi người có phản ứng khác nhau, nên nếu có chút tâm trạng bất ổn lúc đầu thì cũng là điều bình thường. Nhưng đừng để mình thường xuyên tức giận, vì thai nhi sẽ bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của ngươi."

"Ảnh hưởng... bởi tâm tình của ta?" – Bạch Dư Hi lặp lại lời bác sĩ.

Ông gật đầu:

"Không có ai hiểu rõ tâm trạng của ngươi hơn đứa trẻ trong bụng. Dù còn rất nhỏ, sinh linh ấy đang dần lớn lên, sẽ ảnh hưởng đến hô hấp, nhiệt độ và cảm xúc của ngươi. Nếu ngươi vui, nó cũng vui. Nếu ngươi buồn, nó cũng sẽ buồn."

"Vậy sao..."

Bạch Dư Hi trầm mặc nhìn chằm chằm vào ảnh siêu âm trong tay.

Bác sĩ vẫn giữ nụ cười hiền hậu, nhẹ giọng:

"Cho nên khi cảm thấy khó chịu, hãy nhớ để Alpha của ngươi ở bên cạnh."

"... Alpha của ta?"

Nét ôn hòa trên mặt Bạch Dư Hi lập tức biến mất, ánh mắt trở nên lạnh lẽo.

Thấy sắc mặt cô thay đổi, bác sĩ hơi hoảng, lập tức nghiêng người, lúng túng l**m môi:

"Có con rồi, đó không còn là chuyện của riêng ngươi nữa. Cần cả hai người cùng nỗ lực, chờ đón đứa trẻ này đến với thế giới."

"Như ta đã nói, cảm xúc rất quan trọng đối với thai nhi. Khi đến giữa thai kỳ, đứa bé cũng sẽ bắt đầu ảnh hưởng ngược lại tâm trạng của ngươi. Tin tức tố của Alpha có thể ổn định tâm lý của Omega rất tốt, giúp cả hai cùng duy trì trạng thái cân bằng."

"..."

Bạch Dư Hi cau mày.

— Thì ra những ngày qua mình thấy bực bội, khó chịu, đều là vì nguyên nhân này?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!