Chương 22: (Vô Đề)

Sau buổi huấn luyện, Bạch Dư Hi rời khỏi phòng tập khi trời vẫn còn sớm.

Dạo gần đây, cô luôn cảm thấy bản thân rất dễ mệt. Hôm nay cũng vậy, huấn luyện chưa bao lâu, cô đã không thể bắt nhịp như thường lệ, nên rời phòng sớm hơn thường ngày.

Nhưng hôm nay, vừa bước ra khỏi phòng huấn luyện vài bước, cô đã cảm giác được có ánh mắt ai đó đang nhìn mình từ bên ngoài.

Bạch Dư Hi ngẩng đầu — là Tô Mân.

Tô Mân nhìn đồng hồ, thấy hôm nay cô ra sớm hơn thường lệ thì mỉm cười ôn hòa:

"Dư Hi, hôm nay ngươi ra sớm nhỉ?"

Khoảnh khắc này khiến Tô Mân có chút hoài niệm. Trước đây, cô cũng thường đợi Bạch Dư Hi như vậy.

Thế nhưng Bạch Dư Hi không đáp lời, chỉ lạnh nhạt nói:

"Trung úy, ta là Bạch Dư Hi, không phải Dư Hi."

Tô Mân như nghẹn lời, thoáng ngẩn người.

Nhớ đến lời Nhậm Khinh Thu hôm qua từng lẩm bẩm, Tô Mân đành gật đầu, miễn cưỡng đáp: "...Ừ, được."

Thấy Tô Mân không có ý rời đi, Bạch Dư Hi trực tiếp hỏi: "Ngươi đến có chuyện gì?"

Tô Mân ho nhẹ một tiếng, đưa ra một tập tài liệu vẫn đang cầm trên tay:

"Ngươi xem cái này."

Bạch Dư Hi nhìn lướt qua, nhíu mày. Đó là bản sao hồ sơ của Nhậm Khinh Thu.

Tài liệu như thế này không phải ai cũng có thể cầm được — nhất định phải có quyền hạn và sự phê duyệt chính thức.

Bạch Dư Hi không nhận tập hồ sơ, chỉ khoanh tay, lạnh giọng hỏi:

"Ngươi cầm hồ sơ của nàng làm gì?"

— "Nàng".

Cách Bạch Dư Hi bảo vệ và ngữ khí cảnh giác như đang đề phòng cướp khiến Tô Mân nghẹn lời, cảm thấy một sự ấm ức dâng lên.

Mọi chuyện... rõ ràng không nên thành ra thế này...

Nhưng cô vẫn cố giữ bình tĩnh, mở lời bằng giọng quan tâm:

"Thông tin về học sinh này trong hồ sơ rất rõ ràng. Ngươi chọn nàng vào đội liên kết, như thế có phần không công bằng với các thành viên khác."

Tô Mân lật hồ sơ ra — ngay từ hôm qua khi lấy được tài liệu, cô đã sửng sốt trước hàng loạt ghi chú về việc trốn tiết và xin nghỉ. Dựa vào đây, cô đã đánh giá được Nhậm Khinh Thu là người như thế nào.

"Chỉ cần nhìn vào hồ sơ này là biết người này là kiểu người gì. Ngươi sao có thể để một người như vậy tham gia liên kết?"

"Chuyện này không nằm trong phạm vi quản hạt của ngươi."

Giọng Bạch Dư Hi vô cùng bình tĩnh, tựa như một tảng đá lạnh lùng.

"Nhưng, Dư Hi à—"

"Trung úy." Bạch Dư Hi lại nhắc nhở.

"..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!