Chương 23: (Vô Đề)

Ngu Lê nằm trên sô pha như thể không có xương, đầu nghiêng nhẹ về phía Diệp Tri Tầm. Diệp Tri Tầm không biết làm sao để đỡ, do dự một chút rồi nhẹ nhàng để Ngu Lê tựa vào chân mình. Cảm giác chân cô bắt đầu tê rần.

"Tỷ tỷ, chị về phòng ngủ đi. Muốn ăn gì không? Em sẽ làm cho chị." Diệp Tri Tầm nhẹ nhàng hỏi. Lúc này, Ngu Lê không trang điểm, và từ góc nhìn của Diệp Tri Tầm, làn da của Ngu Lê cực kỳ trắng, mang theo một chút bệnh, đôi môi nhợt nhạt, trông giống như một người yếu ớt, nhưng cũng có một vẻ đẹp dịu dàng, ánh sáng mờ ảo bao phủ, làm mờ đi vẻ lạnh lùng thường ngày.

Ngu Lê nhìn Diệp Tri Tầm một lúc, ánh mắt có chút bất mãn. Đối với các Alpha khác, nàng không thích họ không che giấu được tin tức tố của mình, thường xuyên phát tán mùi hương. Nhưng với Diệp Tri Tầm, nàng lại không cảm nhận được chút mùi vị nào.

Lúc này, nàng mới vừa bị đánh dấu tạm thời vào buổi sáng, cảm thấy không thoải mái và mệt mỏi, cũng không muốn phát tán tin tức tố.

"Em có biết trân châu trai không?" Ngu Lê đột ngột hỏi Diệp Tri Tầm.

*Trân châu trai: ý chỉ dễ thương, đáng yêu

"Trân châu trai? Siêu thị có hà trai, nhưng không thấy có trân châu trai. Tỷ tỷ nếu muốn ăn, lần sau em sẽ tìm xem." Diệp Tri Tầm trả lời.

*hà trai: hàu

Ngu Lê im lặng nhìn Diệp Tri Tầm, rồi vẫy vẫy tay, ý bảo cô cúi xuống.

Diệp Tri Tầm hơi cúi người, tưởng rằng Ngu Lê có chuyện muốn nói, nhưng không ngờ gương mặt của cô lại bị Ngu Lê nắm lấy.

"Tôi nói là, em giống như trân châu trai!" Ngu Lê nói.

Diệp Tri Tầm tròn mắt ngạc nhiên, không biết nên phản ứng thế nào.

Ngu Lê buông tay, cảm thấy cơ thể mệt mỏi, không muốn nói thêm gì nữa.

"Tôi chỉ muốn ngủ một lát, em đi nấu cơm đi." Ngu Lê nói, không muốn cử động.

Diệp Tri Tầm rời đi, cảm giác như Ngu Lê đang "trêu chọc" cô. Nhưng cũng không thể trách, vì Ngu Lê có thể chỉ đang không khỏe, giống như lần trước khi uống rượu và có thái độ khác biệt.

Ban đầu, Diệp Tri Tầm định làm một bữa ăn thịnh soạn cho Ngu Lê, nhưng vì Ngu Lê bị ốm, cô chỉ làm một bữa ăn thanh đạm. Cháo rau xanh với thịt nạc, xôi bắp bánh, cộng với một đĩa rau trộn mộc nhĩ và ớt đỏ, nhìn thật đẹp mắt.

Khi Diệp Tri Tầm gọi Ngu Lê ăn cơm, Ngu Lê đã ngồi dậy, đang nhìn laptop.

"Tỷ tỷ, ăn cơm đi." Diệp Tri Tầm gọi.

Ngu Lê ừ một tiếng, ăn xong mới đứng dậy. Diệp Tri Tầm có thể nhận ra Ngu Lê vẫn chưa khỏe, vì sắc mặt của nàng tái nhợt, chỉ có đôi mắt hơi đỏ ửng, như thể sắp ngã gục xuống.

Ngu Lê ăn rất chậm. Diệp Tri Tầm không dám nhìn cô ăn, nhưng lần này cô muốn biết Ngu Lê có thích món ăn mình làm không. Tuy nhiên, Ngu Lê ăn rất từ từ, thi thoảng còn ngây người, không rõ là đang nghĩ gì hay là vì cơ thể không khỏe.

Một lúc sau, Ngu Lê cảm thấy ăn không ngon, liền đặt đũa xuống và tiếp tục ngồi trên sô pha, xem laptop.

Khi Diệp Tri Tầm thu dọn xong, Ngu Lê đã đeo tai nghe, bắt đầu một cuộc họp qua điện thoại. Giọng nói của nàng trôi chảy và thanh thoát, nghe rất lưu loát và giỏi giang.

Dù Ngu Lê rõ ràng cảm thấy không khỏe, sắc mặt không tốt, người cũng thiếu tinh thần, nhìn qua có vẻ héo hon, nhưng cô vẫn tiếp tục công việc. Biểu hiện ngoài mặt của nàng không hề cho thấy có bệnh. Nàng cứ cặm cụi làm việc, không nghỉ ngơi một chút nào.

Nếu người ta ốm, chắc chắn sẽ lười biếng và không muốn làm gì, chẳng hạn như không muốn nấu ăn. Nhưng Ngu Lê lại còn muốn làm việc vào buổi tối, điều này có phải vì nàng tự rèn luyện bản thân quá mức?

Sau khi kết thúc cuộc họp qua điện thoại, Ngu Lê tiếp tục nhìn vào laptop, thỉnh thoảng gõ một vài chữ để trả lời. Diệp Tri Tầm muốn khuyên nàng nghỉ ngơi, nhưng lại không biết nói sao cho phải.

"À, em về trước đi, nhớ học hành cho tốt." Ngu Lê hình như mới nhớ ra Diệp Tri Tầm vẫn còn ở đó, ngẩng đầu lên và nói.

Diệp Tri Tầm cảm thấy hơi bối rối, nhưng cũng chỉ đáp lại: "Được, vậy, tỷ tỷ, em về trước." Câu nói của Ngu Lê làm cô cảm thấy hơi xấu hổ.

Sau khi trở về, Diệp Tri Tầm rửa mặt rồi nằm lên giường xem điện thoại. Cô nhìn thấy những tin xấu về Ngu Lê vẫn còn đang chiếm lĩnh các hot search. Cô tự hỏi, khi Ngu Lê đang bận làm việc, không lẽ cô ấy không quan tâm đến những tin tức đó sao?

Diệp Tri Tầm xem vài bài viết và nhíu mày. Những lời lẽ ác ý về Ngu Lê không ngừng xuất hiện. Một số người nói Ngu Lê chỉ là "bình hoa", không có gì đáng chú ý, hoặc cho rằng nàng không đủ khả năng để quản lý công ty. Trong khi đó, Ngu Lê lại bị mọi người trong công ty và đối thủ cạnh tranh tẩy chay, làm đủ trò để hạ bệ nàng.

Diệp Tri Tầm nghĩ đến lúc Ngu Lê chỉ ăn một chút trong bữa cơm, nghĩ đến nàng ấy bị ốm nhưng vẫn cố gắng làm việc. Cô không thể chịu nổi khi thấy Ngu Lê như vậy. Thế là Diệp Tri Tầm không kiềm chế được và bắt đầu "tác động" vài tài khoản ác ý trên mạng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!