Trong lòng bàn tay Diệp Tri Tầm rịn đầy mồ hôi, cảm giác áp lực từ Ngu Lê khiến cô càng thêm căng thẳng. Ngu Lê chỉ ngồi đó, ánh mắt sắc lạnh, không một lời thúc giục nhưng lại mang theo sự áp bách vô hình, khiến Diệp Tri Tầm không dám bước lên.
Cô muốn phóng thích tin tức tố để bắt đầu đánh dấu, nhưng giống như lần trước, chẳng có chút phản ứng nào.
Ánh mắt của Ngu Lê dừng trên Diệp Tri Tầm, đôi mày hơi nhíu lại. Rõ ràng là vừa nói hai mươi phút là đủ, thế mà chỉ để bước đến trước mặt nàng thôi cũng đã mất gần một nửa thời gian.
Hôm qua còn dám mạnh bạo như vậy, hôm nay lại sợ hãi không dám tiến lên?
Không muốn đợi thêm, Ngu Lê đứng dậy, bước đến gần Diệp Tri Tầm.
Từ tối qua đến sáng nay, cơ thể nàng không thoải mái, giờ đây lại muốn được cảm nhận tin tức tố của Diệp Tri Tầm. Nhưng khi đến gần, điều nàng nhận thấy chỉ là mùi hương sạch sẽ thanh mới từ Alpha trước mặt—nhẹ nhàng, dễ chịu, nhưng tuyệt nhiên không có chút dấu hiệu của tin tức tố.
"Em đã chuẩn bị xong chưa? Hay là định trốn tránh?" Giọng của Ngu Lê lạnh lùng vang lên.
"Không... không phải..." Diệp Tri Tầm lắp bắp, bối rối, cả người căng thẳng. Càng căng thẳng, cô càng không thể kiểm soát được việc phóng thích tin tức tố của mình.
Ngu Lê nhìn gương mặt đỏ ửng và đôi tai phiếm hồng của Diệp Tri Tầm, trong lòng cảm thấy vừa buồn cười vừa bất lực. Nàng quyết định tự mình phá vỡ bế tắc.
Nàng khẽ phóng thích một chút tin tức tố của mình.
Mùi hương hoa hồng hòa cùng cam quýt dịu nhẹ lan tỏa, như những bàn tay vô hình chậm rãi mở chiếc vỏ trai cứng đầu đang khép chặt trước mặt.
Diệp Tri Tầm bị k*ch th*ch bởi tin tức tố của Ngu Lê, cuối cùng cũng bắt đầu có phản ứng. Cảm giác như từng sợi dây trong cơ thể được khơi thông, tin tức tố dần phóng thích ra ngoài.
Nếu tin tức tố không phản ứng, thì cho dù cắn vào tuyến thể Omega cũng không có tác dụng của đánh dấu tạm thời.
Ngu Lê cảm nhận được tin tức tố của Diệp Tri Tầm, trong lòng hiểu rằng cách tiếp cận của mình đã đúng.
Nàng nhẹ nhàng kéo cổ áo len cao lên, để lộ phần tuyến thể ở sau gáy.
"Bây giờ đã chuẩn bị xong chưa?" Giọng nàng hạ thấp, mang theo sự trầm ổn và chút thách thức.
Diệp Tri Tầm nuốt khan, môi mấp máy nhưng không thể thốt nên lời. Trước mắt cô là tuyến thể nhạy cảm của Ngu Lê, cùng mái tóc mềm mại rủ xuống, như đang mời gọi.
Trong đầu cô, mọi lý thuyết đọc được ùa về, nhưng khi hành động thì tất cả dường như trở nên vô dụng.
Diệp Tri Tầm cúi đầu, trực tiếp cắn vào tuyến thể trước mặt.
Động tác có phần gấp gáp, mạnh mẽ.
Tuyến thể bị xuyên qua, tin tức tố của Alpha tràn vào cơ thể Omega. Mùi hương nhạt thoảng, không rõ là mùi hoa gì, nhưng khi vào đến tuyến thể lại mang theo sự bá đạo, chiếm lĩnh hoàn toàn.
Ngu Lê cảm nhận cơ thể mình mềm nhũn, không thể tự đứng vững. Đầu óc nàng mơ màng, cơ thể hơi ngả về phía trước.
Ngay lập tức, eo nàng được một bàn tay đỡ lấy, giữ nàng đứng thẳng.
Nhưng cơn đau từ tuyến thể khiến nàng không thể chịu đựng được, muốn tránh đi, nhưng bàn tay còn lại của Diệp Tri Tầm đã đặt lên đầu nàng, giữ nàng lại một cách đầy cương quyết.
Ngu Lê cảm giác như bản thân bị khống chế hoàn toàn, ngay cả kêu cứu cũng khó khăn, chỉ có thể hổn hển th* d*c để xua đi cảm giác ngột ngạt.
Rõ ràng là đối phương đang rót tin tức tố vào cơ thể nàng, nhưng nàng lại có cảm giác như bản thân đang bị hút cạn sức lực.
Trong trạng thái thanh tỉnh, cảm giác đánh dấu lại khác hoàn toàn với những ký ức mơ hồ trong phòng cách ly trước đây.
Alpha ngoan ngoãn, dịu dàng thường ngày, lúc này lại lộ ra bản chất cường thế đã có từ lâu.
Tin tức tố đã được truyền vào, việc đánh dấu tạm thời cũng đang được thực hiện, nhưng mọi chuyện không giống như Ngu Lê đã hình dung.
Cho đến khi tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên, Ngu Lê mới thoát khỏi cảm giác ngột ngạt. Nàng nhận thấy tuyến thể đang đau nhói, eo cũng bị giữ quá chặt, còn Diệp Tri Tầm thì vẫn chưa có ý định dừng lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!