Chương 36: (Vô Đề)

Cửa Cảnh Uyển. 

Trần Y Đồng, với tinh thần hừng hực đã phục hồi lần thứ N, canh đúng thời gian ở đây chờ sẵn. Cô ấy bước lên ngay khi cửa xe mở, nhận lấy chiếc hộp trong tay Dụ Ninh, lấy tay đỡ để Dụ Ninh đứng vững hơn: 

"Phu nhân đã về, theo yêu cầu của phu nhân, chuyên gia mát

-xa đã đến chờ sẵn. Ngoài ra, hôm nay có bốn bưu phẩm chuyển phát nhanh, đều ghi chú là gửi cho phu nhân." 

Động tác vừa xuống xe của Phó Cảnh Thời khựng lại. 

Nếu hắn không nhầm, Trần Y Đồng là quản gia hắn mời đến. 

Hồi tưởng lại hành động ân cần của tài xế vừa rồi. 

Những cảnh tương tự đã từng xảy ra ở cửa Cảnh Uyển, khi Vu Duệ đến đưa chìa khóa. 

Tại sao những người này đều mặc định ưu tiên Dụ Ninh? 

Chẳng lẽ hai vợ chồng bọn họ nhìn có vẻ tình cảm rất tốt sao? 

Dụ Ninh: "Bưu phẩm?" 

"Vâng." Trần Y Đồng nói, "Vì không biết bên trong là vật phẩm gì, nên tạm thời đặt ở phòng khách. Phu nhân có thể vào xem trước." 

Dụ Ninh gật đầu, dẫn đầu bước vào. 

Bốn bưu phẩm được đặt ngăn nắp trên bàn trà phòng khách, bên cạnh còn có dao rọc giấy, kéo, thuận tiện cho việc mở ra. 

Dụ Ninh cảm thán không ngừng: "Ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào cũng có trạng nguyên. Trần Y Đồng chắc chắn đã đỗ trạng nguyên ngành quản gia." 

Đặt bưu phẩm cũng có sắp xếp to lớn như vậy, mọi mặt chu đáo, cô ấy không phải trạng nguyên thì là ai! 

Hệ thống với giọng điệu ai oán: [Đúng vậy, người ta làm quản gia chuyên nghiệp như thế; còn cô, một "bạch nguyệt quang" đúng chuẩn, cả ngày chỉ nghĩ đến việc ăn no chờ chết, trên bờ vực "buông thả tự hủy" mà còn giương cánh đại bàng.] 

Dụ Ninh nói năng hùng hồn: "Ăn no chờ chết là giấc mơ cuối cùng của loài người." 

Hệ thống: [? Tôi không tin, cô đừng nghĩ tôi không phải người mà có thể tùy tiện lừa tôi!] 

Trước đây, hệ thống còn rất nhiều kế hoạch và ước mơ, muốn làm thế nào để duy trì khung cốt truyện, đồng thời cứu vớt Dụ Ninh, cái pháo hôi bị bắt đến này. Sau này nó phát hiện, chỉ cần Dụ Ninh và vai chính đứng cùng một khung hình, thì chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề. 

Một trái tim điện tử của nó đã trải qua quá nhiều sóng gió, bây giờ không thể chịu thêm nửa điểm tổn thương nào. 

Dụ Ninh đã nhanh nhẹn mở tất cả bưu phẩm ra. 

Đồ vật được bày ra trên bàn theo thứ tự, gồm một chiếc ghim cài áo hình đuôi phượng đính kim cương, một chiếc nhẫn ngọc bích, và hai chiếc điện thoại đời mới nhất. 

Hai món đầu rất dễ nhận ra, là những món đồ trong buổi đấu giá hôm nay. 

Lần lượt do Hoàng Vân Khuê và Giang Diệu Khiên mua. 

Nhưng cái này... 

"Điện thoại?" Dụ Ninh cầm hai chiếc điện thoại lên ngắm nghía. 

Ai sẽ tặng điện thoại cho cô? 

Lại còn là hai chiếc. 

Phó Cảnh Thời bước vào phòng khách, sải chân chậm lại, không cần cố ý chú ý cũng có thể thấy rõ những món đồ bày trên bàn trà. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!