Chương 141: (Vô Đề)

Phương Nghệ Hàn đang làm "trai giả cười", đấu khẩu nhàm chán với "kỳ phùng địch thủ" Chung Định Hàm.

"Tôi đến sớm hơn cậu mười phút." Chung Định Hàm đắc ý nói.

Phương Nghệ Hàn: "..."

Anh hít một hơi: "Trên thế giới có tiền vàng, tiền bạc, cậu có biết còn loại tiền gì nữa không?"

"?" Chung Định Hàm nhíu mày, "Tiền vỏ sò?"

Phương Nghệ Hàn bình thản đáp: "Tiền ngu." (Từ Sa Điểu, trong tiếng Trung đọc gần giống ngu ngốc.)

Chung Định Hàm: "..." 

Một lúc sau, Chung Định Hàm lại cố gắng vớt vát: "Cậu mừng bao nhiêu tiền?"

Phương Nghệ Hàn không thèm để ý.

"Haha! Cậu chột dạ, không dám nói đúng không! Tình cảm của cậu dành cho cô Dụ chỉ có vậy thôi!" Chung Định Hàm lại dùng chiêu cũ, "Skr."

Phương Nghệ Hàn: "..."

Phương Nghệ Hàn không thể nhịn được nữa, quyết liệt đáp trả.

Hai người từ tiền mừng chuyển sang đấu khẩu về nghiệp vụ, gần đây các hợp đồng quảng cáo cũng được lôi ra so sánh.

Thi Gia Hoài, người bất hạnh phải nghe lỏm: Hai vị này chắc chắn là có bệnh nặng rồi. 

Cậu quyết định đi tìm thần tượng của mình, biết đâu sẽ lấy hết can đảm xin chữ ký.

Vừa mới đến gần.

"Đoạn này tôi đã trao đổi với cô Dụ, không phải ý tưởng của một mình tôi." Đỗ Thanh Lâm đang nói chuyện với Tạ Tân, "Hai phiên bản lời của cậu tôi đều thấy hợp lý, rất có ý cảnh. Hay là để cô Dụ xem giúp?" 

Kịch bản thì nhờ cô Dụ xem giúp, sao cả lời bài hát cũng nhờ cô Dụ xem? Thi Gia Hoài bỗng cảm thấy Dụ Ninh giống như một con mèo leng keng. 

Tạ Tân từ từ gật đầu: "Tôi cũng muốn trao đổi với cô Dụ rồi mới quyết định." 

Tính tình của Đỗ Thanh Lâm không kiên nhẫn như Tạ Tân, những chuyện chưa quyết định khiến ông bứt rứt. Ông dè dặt hỏi: "Cậu nói chúng ta bây giờ đi tìm cô Dụ, có thích hợp không?"

Tạ Tân mở miệng, vẻ mặt do dự đầy bối rối: "Chắc là... không ổn đâu."

Đỗ Thanh Lâm vẻ mặt rối rắm: "Hình như đúng là không thích hợp."

Thi Gia Hoài: "..."

Cái này thì rõ như ban ngày rồi còn gì nữa!

Không ngờ hôm nay đi dự đám cưới, cậu lại được thay đổi quốc tịch. Từ nay về sau, cậu chính là người của "quốc gia không nói nên lời." 

Trong chốc lát, nhận thức của Thi Gia Hoài liên tục được làm mới. Ví dụ như cậu nghĩ rằng các đại gia giới kinh doanh sẽ thảo luận về những chuyện cao siêu như cổ phiếu, hợp tác, tiền tài biến mất trong những câu chuyện cười. Nhưng thực tế:

"Vợ tôi biết chuyện Phó tổng cưới lại mà còn làm đám cưới, nói cũng muốn làm lại một lần nữa."

"Làm thì làm thôi, có phải chuyện gì to tát đâu."

"Hừ, thảo nào cậu độc thân lâu vậy. Tôi và cô ấy đăng ký kết hôn rồi, giờ làm lại chẳng khác nào đám cưới thứ hai, không may mắn đâu." 

Thi Gia Hoài: "..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!