Chương 139: (Vô Đề)

Dụ Ninh nói có sách mách có chứng: "Muốn đến một nơi có thể cùng thử váy cưới với hưởng tuần trăng mật, hai việc có thể giải quyết gọn lẹ trong một lần." 

Phó Cảnh Thời: "…" 

Cảm thấy câu nói ấy như một lưỡi bumerang quay lại đâm trúng người mình. 

Giải quyết trong một lần. 

Biết đến là đang nói hôn lễ, không biết còn tưởng rằng đang nói cửa ải khó khăn cần gấp rút giải quyết. 

Phó Cảnh Thời lặng lẽ chăm chú nhìn Dụ Ninh, như muốn xác định xem cô có đang đùa hay không. 

Giây lát sau, anh thản nhiên nói: "Hay là cứ làm nhiều lần đi, còn có thể thu tiền mừng." 

Hệ thống: [? ] 

Hello? 

Ngươi còn nhớ mình là một tổng tài không? Loại lời này cũng nói ra được? 

Dụ Ninh lại gật đầu một cách nghiêm túc: "Hợp lý." 

[…] 

Đừng bao giờ cố gắng suy đoán tư duy của cặp vợ chồng này. 

Phó Cảnh Thời không nhanh không chậm bổ sung: "Mọi thứ cứ để tôi, em chỉ cần chọn váy cưới ưng ý thôi." 

Ánh mắt Dụ Ninh thờ ơ rời khỏi cuốn sổ kế hoạch cưới, hướng về phía anh. 

Tầm mắt hai người chạm nhau. 

Phó Cảnh Thời kề sát, khẽ hôn cô một cái: "Nếu thích, đều mua hết đi." 

Hệ thống bị câu nói đầy sát thương ấy khiến cho tự bế, sập nguồn. 

Phó Cảnh Thời mời bảy đội ngũ tổ chức sự kiện, mỗi đội đều nổi tiếng và đưa ra những phương án cưới lãng mạn, độc đáo hơn cái trước. Trong đó, không thiếu những ý tưởng và cân nhắc của chính Phó Cảnh Thời. 

Những phương án được trình bày trước mặt Dụ Ninh đều trực quan và súc tích. 

Dụ Ninh: "Em cứ như bên chủ đầu tư ấy nhỉ." 

Hệ thống với giọng điệu của một chương trình pháp luật: [ Tổng tài tuổi hai mươi tám vội vã muốn cưới là vì sao? Đây rốt cuộc là sự méo mó của nhân tính hay sự băng hoại của đạo đức! ] 

Dụ Ninh đính chính: "Là chạy cưới." 

Hệ thống: […] 

Ngoài ra, Phó Cảnh Thời còn mời vài nhà thiết kế váy cưới danh tiếng, để Dụ Ninh có thể tùy ý chọn ngoài những bộ có sẵn, thậm chí thiết kế riêng theo ý muốn. 

Trong số đó có một bộ do chính Phó Cảnh Thời thiết kế. 

Sự lộng lẫy trên bản vẽ đã được hiện thực hóa nhờ sức mạnh của đồng tiền. Chiếc váy cưới với màu trắng tinh khôi, điểm xuyết những vệt xanh lam chuyển màu nhạt dần, kết hợp cùng ngọc bích và kim cương. Toàn bộ chiếc váy vừa xa hoa vừa thanh thoát. Những chi tiết kim cương dù nhỏ nhất cũng được tạo hình tỉ mỉ, phải nhìn gần mới thấy được sự tâm huyết của người làm ra nó.

Rõ ràng, đây không phải là công sức của một sớm một chiều. 

Dụ Ninh sững sờ từ cái nhìn đầu tiên, ánh mắt ngay sau đó hướng về phía Phó Cảnh Thời. 

"... thích không?" Phó Cảnh Thời thần sấc trấn định. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!