truyenfull, tamlinh247, wikidich, wattpad. vn, foxtruyen, truyenplus,... thì tất cả đều là reup mà chưa được mình đồng ý.
Tiêu đề: Một tờ hợp đồng: Học bá diễn vai kim tước gì chứ?
Thẩm Hữu hoàn hồn, liếc nhìn cánh cửa đóng chặt phía sau.
"Anh Hoắc, đó là người anh quen sao?"
Cậu buột miệng hỏi, "Chúng ta bị nhìn thấy như vậy có sao không?"
…Sao lại nghe như đang lén lút vụng trộm vậy nhỉ? Dù thực tế cũng chẳng khác là bao.
Thẩm Hữu khựng lại, cảm thấy má mình lại nóng bừng lên.
Hoắc Cẩn Niên liếc cậu một cái, chỉ lạnh nhạt nói: "Đi thôi, vào trong ký hợp đồng."
Cuối cùng họ đi vào phòng nghỉ bên cạnh, trong lúc đó Hoắc Cẩn Niên gọi một cuộc điện thoại, bảo Lâm Uyển mang máy tính bảng vào.
Chuyện này mà cũng phải ký hợp đồng, nếu để những cậu ấm cô chiêu quen thói ăn chơi biết được, chắc chắn sẽ cười rụng răng.
Thẩm Hữu không biết những "luật bất thành văn" này, dù sao thì anh Hoắc cũng đã đồng ý rồi mà, đúng không?
Nhưng cậu không ngờ rằng, phần phiền phức nhất lại nằm ở chính mình –
"Lúc nào cũng sẵn sàng có lẽ không được, ban ngày tôi có tiết, lịch học khá kín, sau đó từ bảy giờ tối đến mười một giờ đêm tôi phải đi làm thêm."
Thẩm Hữu không nói rằng từ mười hai giờ đêm đến ba giờ sáng, cậu còn phải tiếp tục gõ code để hoàn thành trò chơi đang làm dở.
Cái đêm gặp anh Hoắc là một đêm hiếm hoi cậu không thức khuya, vì thế ngủ rất ngon, sáng dậy quầng thâm mắt cũng biến mất.
Thẩm Hữu ngồi trên ghế sofa, bứt rứt bắt đầu vò đầu bứt tóc, vẫn không cam lòng lật đi lật lại thời khóa biểu của mình.
Chỉ nhìn vào thời khóa biểu, sáng thứ Hai và chiều thứ Tư là trống, nhưng sáng thứ Hai thì đoàn ủy họp thường kỳ, chiều thứ Tư cậu lại nhận dạy kèm toàn bộ môn học cho một học sinh cấp hai.
Thời gian rảnh rỗi lớn là không có, càng không nói đến việc cậu còn nhận vài dự án ngoài và bài tập, đều là của các anh chị khóa trên khoa máy tính vội vàng tìm người hỗ trợ vì không kịp deadline, họ trả tiền rất hào phóng.
"Cuối tuần tôi còn nhận…"
Tính ra, cậu hoàn toàn không có thời gian cũng không có điều kiện để đóng vai chim hoàng yến của tổng tài bá đạo, rõ ràng là một "học bá" lạc vào phim trường "cẩu huyết".
Sao lại thế này?!
Đối diện, Hoắc Cẩn Niên đang bắt chéo chân ngồi trên ghế sofa, tay cầm một chiếc máy tính bảng, thỉnh thoảng gõ nhẹ vào mặt sau của nó.
Anh đột nhiên mở miệng, "Em bây giờ là sinh viên năm nhất, không phải là lúc làm thêm."
Thẩm Hữu thở dài, "Thế thì làm sao được, uống gió tây bắc chẳng no bụng, lại còn nợ một đống tiền chưa trả, chỉ có thể cố gắng kiếm tiền thôi."
Nghe vậy, Hoắc Cẩn Niên ngước mắt nhìn cậu.
Tuổi mười tám, mười chín, khó khăn lắm mới đỗ đại học, lẽ ra phải được tận hưởng tuổi xuân, nhưng lại vì món nợ khổng lồ mà chạy vạy khắp nơi làm thêm, mệt đến mức thở không ra hơi.
Có phải vì vậy mà cậu mới tìm đến anh không?
"Mười vạn một lần, thôi việc làm thêm đi."
Thẩm Hữu giật mình.
Cậu có không hiểu thị trường đến mấy cũng biết cái giá này không bình thường, mười vạn một lần, mười lần là một trăm vạn, thần tài cũng không tiêu tiền như thế chứ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!