Chương 36: Còn giãy giụa thì hôn chết nhóc

Không khí khắp nơi trong quán bar tràn ngập mùi rượu và mùi hormone, giọng nữ từ tính trên sân khấu làm rung động trái tim, giọng nói thật quyến rũ và lãng mạn.

Lời bài hát tiếng Anh mạch lạc trôi chảy phát ra từ miệng Diệp Bắc Sơ, lạnh lùng và trống rỗng, tuy trống rỗng và quyến rũ nhưng làm sao những người trên sàn nhảy có thể hài lòng? Cô gái tóc ngắn ở vị trí ca sĩ chính giơ tay lên, ra hiệu.

Trong phút chốc, ánh đèn của quán bar trở nên lộng lẫy, đèn neon tím và xanh thay đổi, phía sau hai vật thể lớn trông như tấm nền bắt đầu chuyển động, sự kết hợp giữa bộ trống và đàn piano trong nháy mắt đốt cháy cả nơi, như thể mạnh mẽ như một ngọn lửa đang đập, đem sân nhảy, ghế dài, khu quầy bar lần lượt bị k1ch thích, đẩy người đến bờ vực nghẹt thở rồi lại kéo họ trở lại như sự cứu chuộc, niềm đam mê là lập tức thức tỉnh.

Ô hô ~

Một giọng nói lớn đột nhiên vang lên từ đâu đó trong góc, quán bar đột nhiên trở nên náo động.

Nhìn thấy hình bóng quen thuộc Cù Mộ đi vòng qua những người đang điên cuồng đi đến một bên sân khấu, từ góc độ này có thể nhìn thấy rõ thân hình thẳng đứng của đứa nhỏ, mặc quần đen trong bộ đồng phục học sinh, những ngón tay uyển chuyển nhảy múa trên phím đàn, đôi mắt nghiêm túc nhìn những phím đàn piano đen trắng trước mặt.

Dưới sự khúc xạ của ánh sáng nhấp nháy, Cù Mộ nhìn thấy sự tự tin tràn đầy của Đào Yêu, dường như trở lại phòng piano dưới cầu thang ngày hôm đó, giống như ánh trăng mát mẻ trên bầu trời đêm, đôi mắt của chàng trai trẻ tròn xoe, tự tin sáng ngời, như thể chứa đựng một tầng ánh sáng.

Trong không gian nhộn nhịp, một thứ gì đó chưa biết đang lan tràn một cách bừa bãi.

Thiếu niên cười, vô tư không chút kiềm chế, nhưng trái tim Cù Mộ dường như ngừng đập, sau đó tăng tốc dữ dội như trống, trong trẻo như ngó mây nhìn nắng.

Sự rung động trong tay cắt đứt dòng suy nghĩ của Cù Mộ, hắn đột nhiên khôi phục tinh thần, cúi đầu xuống, cuộc gọi đến là từ Lệ Ngang.

Điện thoại đã cúp, có tin nhắn gửi đến, có số phòng, sau khi màn hình dừng lại, Cù Mộ lại liếc nhìn thiếu niên trẻ tuổi đầy nghị lực trên sân khấu, sau đó quay người đi lên tầng hai.

Mở cửa phòng, không chỉ có Lệ Ngang ở đó, mà cả anh trai hắn cả ngày bận rộn cũng ở đó. Đọc Full Tại

Cù Mộ không để ý đến ánh mắt trêu chọc của đại ca, bực bội ném mình lên ghế sô pha uống hai ly rượu nồng.

Nhìn thấy bộ dáng của Cù Mộ Cù Du nhướng mày, sao mà còn héo hon hơn lúc nãy vậy.

"Xảy ra chuyện gì vậy? Nói cho anh biết đi." Cù Du bước chân dài ngồi bên cạnh Cù Mộ, khuôn mặt tuấn tú tràn đầy dáng vẻ của một người anh trai chu đáo.

Cù Mộ liếc nhìn Cù Du, trong mắt có chút chán ghét, hắn dịch sang một bên rót một ly rượu.

……

Cù Du lặng lẽ hạ cánh tay đang giơ lên ​​một nửa xuống.

Tiếp theo lại không cam lòng nâng lên.

Tiếp theo……

Bốp một tiếng vang lên một cái tát vào sau đầu Cù Mộ.

Cù Mộ che đầu, trừng mắt: …

…… Có muỗi. Cù Du vẻ mặt không thay đổi tự tin nói:

"Nhìn cái gì, nhóc còn không quỳ xuống hôn anh mày một cái?"

Cù Mộ hừ lạnh,

"Không thèm chấp với chó li3m chân, nếu không đã chặt đầu anh."

Âm thanh ly cùng cái bàn va chạm làm thần kinh Cù Mộ lập tức căng thẳng.

Cù Du cúi đầu nhìn em trai mình, khóe miệng nở nụ cười, giơ hai tay lên, hạ mắt xuống để cởi khuy khuy măng sét, những ngón tay khéo léo linh hoạt xắn lên ống tay áo, lộ ra cẳng tay rắn chắc,

"Thật ra thì tôi không ngại trở thành con một đâu."

Cù Mộ: ……

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!