Nắng nóng như thiêu đốt, tiếng nước sủi bọt tan đi nghe thật dễ chịu, lon soda bên ngoài vẫn còn bốc khói.
Diệp Bắc Sơ tùy tiện ngồi ở trước quầy bar, nhấp một ngụm nước ngọt, Muốn nói cái gì?
Lệ Ngang ngồi ở bên cạnh Diệp Bắc Sơ, nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt, trong lúc nhất thời nhìn quen mắt, nhưng không nghĩ nhiều về điều đó, đi thẳng vào vấn đề,
"Đừng lãng phí thời gian, tôi không có ý định yêu đâu."
Nghe vậy Diệp Bắc Sơ nhướng mày, nhấp một ngụm soda và nhếch môi, Sợ yêu sớm?
Cậu ta nhún vai gay gắt trước hành động và lời nói của cô gái, ngẩng đầu uống soda, giơ tay ném cái lon vào thùng rác rồi nói với giọng đầy nam tính: Đi đây.
Đã từ chối rõ ràng nên cậu tin rằng dù sao thì Diệp Bắc Sơ cũng sẽ không không biết tốt xấu như vậy.
Giữa trưa Đào Yêu từ chối lời mời ăn trưa của Cù Mộ, ăn một mình trong căng tin, ăn xong thong thả trở lại phòng học, khi cầu thang rẽ vào góc đường, cậu không chú ý rằng có người suýt chút nữa đã va vào mình.
Xin lỗi. Đào Yêumỉm cười xin lỗi với cô gái, nhưng cô vừa định đi vòng qua người đó thì bị một cánh tay chặn lại.
Đào Yêu nghi hoặc, Có chuyện gì sao
Cậu là Đào Yêu sao? Nữ sinh mở miệng dò hỏi.
Tấy Đào Yêu gật đầu tiện đà vội nói,
"Cù lão đại không tìm thấy cậu, để tôi đợi ở đây nói cho cậu biết, cậu ấy đang đợi cậu ở cửa sau trường học."
Thấy Đào Yêu nhíu mày nữ sinh lại nói tiếp,
"Cậu mau đi đi, nếu không Cù lão đại sẽ bực mình đó, mình sẽ bị đánh mất."
Nhìn thấy cô gái vẻ mặt khóc lóc, Đào Yêu gật đầu đáp lại, khi đi xuống lầu, còn tưởng rằng Cù Mộ thật xấu xa, ngay cả con gái cũng không tha.
Cô gái nhìn bóng dáng Đào Yêu đi xa nắm chặt ngón tay, mồ hôi trên trán lộ rõ vẻ lo lắng.
Buổi tối hắn ngủ không ngon giấc, ăn tối xong, Cù Mộ vứt hai người đi theo, đi đến khu ký túc xá, hắn cũng đóng tiền ký túc xá ở trường, vì nhận phòng muộn nên từ phòng bốn người được chuyển sang phòng đơn nên hắn vui lắm.
Giữa khu ký túc xá và khu giảng dạy có một khoảng cách nhất định, vừa định bước vào cửa đã nghe thấy một tràng cười từ phía sau khu ký túc xá phát ra, cửa sau của trường là nơi tụ tập của các học sinh lưu manh, Cù Mộ thấy nhiều nên cũng không quan tâm muốn lên lầu, nhưng ở phút cuối liền nghe thấy tên mình.
Hắn Chậc một tiếng lui về, đi về phía cửa sau, không hiểu vì sao lại cảm thấy hơi bối rối, càng đến gần thì âm thanh càng rõ ràng hơn.
"Cù Mộ không phải che chở mày sao, tao mẹ nó xem thử nó che kiểu gì."
"Bề ngoài nhìn cũng không tệ, khó trách khiên Cù Mộ mê mẩn ha."
"Dùng nơi này,, ở đây, hoặc! , cởi qu@n ra, tao muốn nhìn nó dùng chỗ nào thông đồng với mày."
Tiêu Để sắc mặt âm trầm, nhìn Đào Yêu bị mấy thằng đệ khống chế, trong mắt tràn đầy điên cuồng, tiến lên nắm lấy tóc Đào Yêu,
"Nó còn uy hiếp tao, thì tao sẽ ** mày, coi nó có thể làm gì?"
"Còn báo cảnh sát bắt tao, không ngờ tao đã được thả ra chứ gì."
Tứ chi bị giữ lấy không thể nhúc nhích, Đào Yêu lúc đầu rất bình tĩnh, nhưng khi những người này bắt đầu cởi cổ áo cậu, Đào Yêu luống cuống, giãy giụa,
"Buông tôi ra, buông ra!"
Lớp vải của bộ đồng phục bị xé toạc một cách mạnh mẽ, Đào Yêu cúi đầu cắn vào cánh tay của người đang kéo cổ áo mình, khi nghe thấy tiếng hét, Cút ra, cút đi!
"Thằng nhóc gay này, sao, loại gay tụi bây không phải thích nhất là được đàn ông sờ sao? Còn bày đặt trinh tiết liệt nữ gì nữa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!