Lê Nhược Nam vừa xoay người thì Lam Mộc Vũ đã vội giữ cô lại, làm ra dáng vẻ tội nghiệp hỏi: "Cái đó... lát nữa khi em đang tắm dở sẽ không đột nhiên cắt nước nóng chứ?"
"Sẽ không." Lê Nhược Nam đi ra tới cửa lại có chút không yên tâm, đành quay lại nhắc nhở một tiếng: "Nếu vẫn chưa tỉnh rượu thì chờ lát nữa tắm cũng được, không cần vội."
"Dạ."
Lam Mộc Vũ phẩy phẩy tay. Nàng uống ly nào đều bị Lăng San giám sát ly đó, nhìn thì như nốc hết chén này đến chén kia, nhưng thực tế rượu đã sớm bị tráo thành nước rồi. Từ đó về nhà cũng hơn nửa tiếng, ngồi trên xe cũng đủ thời gian tỉnh rượu.
Mới vừa uống rượu nên cho dù đã tỉnh, Lam Mộc Vũ cũng không dám ngâm mình, vội vội vàng vàng xối qua đã tắt vòi hoa sen, bọc cho mình một lớp áo choàng tắm rồi nhanh chóng ra ngoài.
Nàng một bên lau tóc một bên ngân nga, rồi lại đột nhiên phát hiện ra trong ánh đèn lờ mờ còn có hình người? Hóa ra Lê Nhược Nam vẫn còn ở đây!
"Chị không ngủ à?"
"Sợ em uống rượu vào say bí tỉ rồi còn ngâm nước sẽ chết đuối, trương phình ngửa bụng."
"Hứ!" Cái người này làm sao có thể thở ra mấy câu khó nghe như vậy nhỉ?
Nhưng nghĩ tới Lê Nhược Nam vừa rồi còn muốn chặn cổng, giới nghiêm nàng, Lam Mộc Vũ vẫn quyết định tới giãy dụa đòi quyền lợi.
Nàng đi tới, ngồi bên cạnh Lê Nhược Nam thương lượng: "Em là diễn viên, sau này quay những cảnh buổi đêm xong cũng không thể về nhà, nếu vậy thì bỏ cái giờ giới nghiêm đi sẽ tốt hơn chứ?"
"Tình huống đặc biệt, chờ tới lúc đó nói tiếp." Lê Nhược Nam quay qua nhìn Lam Mộc Vũ một chút, lại hỏi: "Hôm nay họp báo thế nào, có thuận lợi không?"
Họp báo như nào, phóng viên ra sao, điều tiếng có gì thay đổi, Lê Nhược Nam tùy tiện hỏi người khác hoặc mở di động ra xem một chút là có thể biết rồi mà? Chờ nàng tắm xong rồi mới hỏi là ý gì đây...
Lam Mộc Vũ điếng người, miễn cưỡng cười đáp lại: "Rất thuận lợi. Chỉ là..."
Lê Nhược Nam nghe tới liền ngồi ngay ngắn, rất nghiêm túc lắng nghe: "Tuy nhiên làm sao?"
Lam Mộc Vũ ném nỗi sợ qua một bên, vỗ vào sofa một cái rồi cảm thán: "Lăng tỷ không hổ danh là vương bài quản lí nha! Chị ấy sắp xếp người nằm vùng ở Thiên Hạo, còn lấy được bản hợp đồng quái quỷ mà họ soạn cho em, chị nói xem chị ấy có phải rất lợi hại không?"
Lê Nhược Nam hơi nghẹn họng, rất muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại nuốt tất cả vào trong, chỉ để lại một chữ: "Ừm."
Lam Mộc Vũ khéo léo quan sát nét mặt của Lê Nhược Nam, lại khoe thêm một tràng: "Tiếc là lúc đó chị không có mặt, không chứng kiến được cái nét mặt nhăn như khỉ của Phù Dao, còn có lúc chị ta bị phóng viên vây lại truy hỏi nữa cơ! Lăng tỷ thực sự quá lợi hại, chắc chắn là phúc tinh của em!"
"Cô ấy tốt vậy sao?"
Lam Mộc Vũ gật đầu cái rụp: "Ừm ừm, Lăng tỷ siêu siêu tốt bụng, em yêu chị ấy chết mất!"
Lê Nhược Nam hắng giọng, những lời sau đó trầm hẳn đi: "Ha, vậy thì chúc mừng em."
Lam Mộc Vũ cũng không thèm để ý, vung tay nói tiếp: "Này có là gì, chúng ta cùng vui. Em còn chưa cảm ơn Lăng tỷ, nhưng bây giờ gọi điện chỉ để nói chuyện đó, liệu có làm phiền đêm xuân của chị ấy cùng anh Phó không nhỉ?"
Lê Nhược Nam nhìn Lam Mộc Vũ một tiếng chị hai tiếng anh, thế mà lại toàn nói tới người ngoài! Cô hoài nghi về bản thân vô cùng tận, lẽ nào mình chỉ là không khí ư?
Lê Nhược Nam đứng dậy đi ra cửa, chỉ để lại vỏn vẹn một câu: "Tôi đi đây, em nhớ ngủ sớm."
Cửa phòng vừa đóng, Lam Mộc Vũ đã ôm lấy gối lăn lộn cười ha hả, cái thứ tiếng phấn khích tột độ này thậm chí còn xuyên qua cửa, lọt thẳng vào tai Lê Nhược Nam.
Vậy là không tới mấy giây sau, Lê Nhược Nam đã phát hiện bản thân bị Lam Mộc Vũ chơi một vố. Cô không nhịn được xoay người, lại mở cửa phòng ra, trực tiếp đi tới trước mặt Lam Mộc Vũ mà nhìn, sau đó làm dáng vẻ của người đứng ở trên nhìn xuống khẳng định: "Hợp đồng đó là do tôi đưa cho Lăng San."
Lam Mộc Vũ làm vẻ ngạc nhiên hỏi ngược: "Làm sao có chuyện đó được?"
"Tại sao không?"
"Chị ở Vân Thành có quen biết ai đâu, với người của Thiên Hạo lại càng không có liên hệ gì, chỉ có thể là Lăng tỷ sắp xếp người nằm vùng ở Thiên Hạo thôi!"
Lê Nhược Nam nhàn nhạt trả lời: "Phù Dĩ Minh bài bạc nợ nần chồng chất, tôi vừa hay biết chuyện nên cùng hắn làm một cái giao dịch nho nhỏ thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!