Chương 45: (Vô Đề)

Từ lần đầu đi ngang qua đường Triều Âm, bác tài taxi đã nói đúng, cảnh biển dưới ánh trăng mới thật là đẹp nhất.

Ánh trăng tựa như những tấm bạc vụn bị vò nát, nhẹ nhàng trải rộng trên mặt biển, cũng như dải Ngân Hà đổ bóng xuống, lấp lánh nhảy múa giữa những con sóng. Trăng và biển như hòa làm một trong khoảnh khắc này, dải sáng bạc kéo dài đến tận chân trời, thu về vô số tiếng "wow" đầy kinh ngạc của những người đi qua.

Trong lòng Sở Vãn Đường ôm một bó hoa tulip. Cô từng đến Nam Thành trước đây, nên cảnh tượng trước mắt cũng không quá mới mẻ. Điều khiến cô thấy mới mẻ lại là phản ứng của Hoài Hạnh...

Cô gái nghiêng người, nửa nằm lên cửa sổ xe taxi, từng tiếng "wow" cứ thế bật ra khỏi miệng, nghe như những nốt nhạc khi trầm khi bổng.

"Đẹp quá đi mất." Hoài Hạnh không quên quay đầu lại, nở nụ cười rực rỡ với Sở Vãn Đường.

Sở Vãn Đường dùng một tay ôm lấy eo em, ngồi sát vào, gần như dán chặt lấy nhau. Cô cũng nhìn ra ngoài theo Hoài Hạnh, rồi chậm rãi cảm thán: "Nếu mua một căn nhà ở Nam Thành rồi thỉnh thoảng đến đây ở, hình như cũng là một lựa chọn không tệ."

"...." Hoài Hạnh nghiêng đầu, "Chị đâu có nhiều thời gian vậy."

"Ừ, đúng thế, chị không có nhiều thời gian."

Sở Vãn Đường cười nhẹ nhàng: "Mà em bây giờ cũng đang đi làm, cũng đâu có nhiều thời gian."

"Nhưng em có thể nghỉ việc, dù sao chị cũng sẽ không để em phải đói mà."

"Vậy thì đừng nghỉ." Sở Vãn Đường vô thức siết chặt vòng tay, giọng mang theo chút se lạnh của màn đêm, "Chị sẽ không để em một mình đến Nam Thành đâu, Hạnh Hạnh, ngắm biển thì chỉ được ngắm với chị, không được với người khác."

Hoài Hạnh ngoan ngoãn đáp lời: "Em biết mà, em chưa từng nghĩ sẽ đi cùng người khác, chị đừng hiểu lầm em." Cô nhìn vào mắt Sở Vãn Đường, nghiêm túc hứa hẹn, "Em chỉ ngắm biển cùng chị thôi."

Sở Vãn Đường nghe xong, ánh mắt thoáng chút xao động nhưng nhanh chóng che giấu, khẽ đáp: "Ừ."

Có lẽ nhờ ánh trăng đêm nay nên lượng xe đổ về đường Triều Âm check

-in đông hơn hẳn, thậm chí còn hơi kẹt xe, hai người mất nhiều thời gian hơn bình thường mới về tới khách sạn.

Trợ lý Tiểu Trương sau giờ làm thì được tự do hoạt động, vì vậy đêm ở Nam Thành của họ cũng chẳng bị ai quấy rầy.

Trong phòng, bó hoa tulip được đặt lên bàn trà, bên cạnh là mấy chai rượu trái cây Hoài Hạnh mua về. Không có loại nào là rượu mạnh, đều là rượu hoa quả khá dễ uống, nhưng nhìn độ cồn cũng không thấp, mười mấy hai mươi độ.

Họ cũng không mua nhiều, chỉ vài chai.

Sở Vãn Đường nhìn mấy chai rượu, cởi áo vest ngoài, khóe môi cong lên: "Uống hết rồi ngủ một giấc ngon, sáng sớm ra ngoài ngắm bình minh?"

"Ừm, nghe cũng được đó." Hoài Hạnh nhướng mày.

Sở Vãn Đường không nhịn được hỏi: "Em có biết chị đang nói 'ngủ' theo nghĩa nào không? Còn ở đó mà 'cũng được'."

"Cái nào cũng được mà." Hoài Hạnh ghé qua hôn nhẹ lên khóe môi Sở Vãn Đường, "Em đều chiều chị hết."

Sở Vãn Đường muốn hôn cô, lại bị cô nhanh tay che miệng, nghiêm túc từ chối: "Không được, em tắm rửa đánh răng xong rồi, còn chị thì chưa."

"Biết rồi." Sở Vãn Đường gỡ tay cô ra, khẽ mổ một cái lên mu bàn tay cô. Rất nhanh sau đó, Sở Vãn Đường cầm bộ đồ ngủ của mình bước vào phòng tắm, tiếng nước chảy vang lên.

Hoài Hạnh thì đứng trước cửa sổ, ngửi thấy mùi mằn mặn trong không khí, thả mình trong ánh trăng sáng ngời đêm nay. Ánh mắt cô có chút mơ màng, dường như chẳng tập trung vào đâu cả.

Một lúc lâu sau, cô mới nhắm mắt lại, điều chỉnh hô hấp, rồi lấy bộ đồ ngủ của mình từ trong tủ ra mặc vào.

Tắm rửa, sấy tóc xong, hai người chen chúc ngồi trên chiếc ghế sofa đơn, người trước người sau.

Đêm còn dài, Sở Vãn Đường cũng không vội, lấy máy tính xách tay đặt lên bàn trà, mở một bộ phim lên xem. Trong lòng cô tràn ngập hương thơm dịu dàng từ người Hoài Hạnh, chưa uống rượu mà cô đã cảm thấy hơi say.

Hoài Hạnh mở một chai rượu vị đào, rót ra ly, hơi nghiêng người đưa cho chị: "Thử cái này xem?"

"Được." Sở Vãn Đường đáp, nhưng vẫn không buông đôi tay đang ôm lấy cô, cằm khẽ nâng lên, nhướng mày, ý tứ quá rõ ràng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!