Bầu trời cuối cùng cũng nuốt chửng ánh hoàng hôn còn sót lại, màn đêm dần dần buông xuống.
Sau bữa tối, Hoài Hạnh nằm dài trên sofa. Cô vừa trải qua một tuần làm việc với cường độ cao, giờ đột nhiên được thả lỏng lại có chút không quen. Nhưng ý nghĩ này tuyệt đối không thể để Nhậm Giảo biết được, nếu không đối phương lại cười cô là dân công sở "tiêu biểu" mất.
Chỉ là lúc này, trong đầu cô không có chỗ để nghĩ đến người khác.
Sofa mềm mại thoải mái, cô nằm nghiêng, hai chân khẽ đung đưa, lộ ra tâm trạng hơi phấn khích của mình. Cô chụp màn hình tin nhắn "Chị cũng rất nhớ em" của Sở Vãn Đường rồi đăng một bài viết chỉ để mình xem trên trang cá nhân.
Hôm trước lúc ngồi trong xe, Sở Vãn Đường từng nói một câu không đúng.
Đối với cô, chỉ cần người nói câu "nhớ em" là Sở Vãn Đường, thì dù là nói trực tiếp hay qua điện thoại cũng đều hay như nhau.
Quan trọng là người nói, không phải cách nói.
Cô ngắm nhìn dòng trạng thái vừa đăng một lát, sau đó thoát ra và mở Weibo.
Hôm nay, show của Lam Linh chiếm trọn spotlight trên hot search. Đặc biệt, Sở Vãn Đường vốn là giám đốc thiết kế của thương hiệu, đã thu hút sự chú ý của phần lớn khán giả. Tài khoản chính thức của công ty cũng rất biết nắm bắt cơ hội, ngay lập tức đăng tải một bộ sưu tập ảnh cá nhân của Sở Vãn Đường, ghi lại những khoảnh khắc chị bận rộn chuẩn bị cho buổi trình diễn trong mấy tháng qua.
Khi thì nhíu mày, khi thì mỉm cười, lúc tức giận, lúc lại vui vẻ... Từng biểu cảm ghép lại, tạo thành một Sở Vãn Đường chân thực và sống động. Điều này càng khiến cư dân mạng phát cuồng.
Hoài Hạnh lướt xem bình luận, đôi môi mím chặt. Chị ấy đâu phải chị của các người? Các người chỉ biết nói 'Chị ơi em có thể' thôi à? Có thể giữ chút khoảng cách xã giao trên mạng được không?"
Càng xem càng thấy phiền, cuối cùng cô tải hết ảnh về rồi thoát ra. Không nhìn thì sẽ không tức.
Nhưng rốt cuộc khi nào Sở Vãn Đường mới về nhỉ? Hoài Hạnh cũng không chắc.
Tiệc mừng công là sự kiện của ban lãnh đạo, có sự tham gia của các nhân vật có tiếng, ngôi sao và KOLs, chẳng liên quan gì đến những nhân viên nhỏ bé như cô. Công ty vẫn chưa đăng ảnh từ bữa tiệc, nên cô chỉ có thể nằm nhà, chán chường đợi Sở Vãn Đường về.
Một lúc sau, khi cô định chống người dậy đi tắm, điện thoại hiện lên thông báo tin nhắn mới.
Chị Thời Vi: [Hạnh Hạnh, tối mai em rảnh không?]
Chị Thời Vi: [Chị đã ký hợp đồng với chủ của căn nhà đầu tiên rồi, mai chuyển vào luôn, em qua chơi nhé? Chị mời một số bạn bè đến ăn tối.]
Hoài Hạnh suy nghĩ một chút: [Được ạ.]
Cô nhắn thêm: [Em được nghỉ hai ngày mà.]
Chị Thời Vi: [Vậy nhé, quyết định thế đi.]
[Để em hỏi thêm chị em nhé?]
[Cứ hỏi đi.]
Hoài Hạnh cong môi cười, ngay lập tức gửi tin nhắn cho Sở Vãn Đường:[Chị ơi, tối mai chị Thời Vi tổ chức tiệc tân gia, mời bạn bè đến ăn cơm. Chị muốn đi cùng không?]
***
Bữa tiệc mừng công của Lam Linh được tổ chức tại một phòng tiệc cao cấp ngay trung tâm thành phố.
Không thể phủ nhận rằng, show "LANLING LIFE" đã đạt được thành công ngoài mong đợi. Vì vậy, bữa tiệc mừng công cũng được tổ chức vô cùng hoành tráng.
Dưới ánh đèn chùm pha lê treo lơ lửng trên trần, sắc vàng ấm áp lan tỏa, khiến cả không gian trở nên lung linh như một khu vườn trong mộng.
Trên bàn tròn trải một lớp khăn trắng tinh như tuyết, các món ăn được bày biện phong phú và tinh tế. Một ban nhạc biểu diễn ở góc phòng, giai điệu du dương uyển chuyển, khiến bầu không khí càng thêm hài hòa.
Trong hội trường, 90% là phụ nữ, ai nấy đều trò chuyện rôm rả, tiếng cười vang vọng khắp không gian.
Sở Vãn Đường, Tô Trừng và Vạn Y đều có mặt. Ba người họ học cùng một trường trung học, khi ấy quan hệ đã khá tốt, giờ đây sau bao năm lại vẫn có thể ngồi chung một bàn trong một dịp như thế này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!