Vào cuối tháng 4, Liễu Thành đã trở nên nóng bức.
Nhiệt độ ban ngày đã lên tới gần 35 độ, ban đêm cũng trở nên khô hanh hơn trước.
Mười giờ tối, khu vực Phố Đại Học vẫn hoạt động nhộn nhịp.
Dù là khu vực "Hàng ngũ bảo vệ dạ dày xuyên dải ngân hà" bên ngoài trường hay sân thể thao trong trường, khắp nơi đều được giới trẻ ghé thăm, đặc biệt là sân thể thao hiện đang diễn ra rất nhiều hoạt động giải trí, ai đó vừa hát vừa đánh guitar thu hút những tràng pháo tay, ngoài ra còn có các nhóm nhảy, có những tiếng la hét vang vọng.
Nhưng những điều này không liên quan gì tới Phương Du, cuộc sống của cô không bao gồm những hoạt động giải trí này.
Lúc này, cô đang đội mũ làm việc, đeo khẩu trang chống sương mù và mang găng tay, đang pha ly trà sữa cuối cùng của tối nay bên quầy làm việc, động tác uyển chuyển và máy móc.
Quán trà sữa này nằm trên khu phố ăn vặt của Đại học Liễu Thành.
Một mùi thơm ngọt ngào và phức tạp tràn ngập không gian làm việc nhỏ, cô và Lý Lan là hai người làm việc bán thời gian duy nhất ở đây, lúc này đã hơi muộn, quán trà sữa cũng không có nhiều khách, hầu hết đều đến các quán ăn vặt khuya cách đó không xa.
Trong cửa hàng không có mở nhạc nên có vẻ yên tĩnh.
Chiếc quạt trên tường đã khá cũ, kêu vo vo, thậm chí còn không thổi bay được sợi tóc quanh tai không thể giấu được trong chiếc mũ.
Ở cửa, chàng trai mua ly trà sữa đang nhìn cô không chút kiêng dè.
Trong khoảng thời gian này, trên điện thoại di động của anh ta luôn có tin nhắn mới. Chính là của bạn cùng phòng, đang thúc giục anh xin tài khoản WeChat của nhân viên bán trà sữa mà chưa từng gặp này.
Bởi vì anh ta vừa đăng video mới quay lên nhóm.
Trong video, Phương Du mặc trang phục đi làm nhưng không giấu được sự tươi đẹp của mình. Cặp kính gọng đen trên sống mũi khiến cô trông rất đáng yêu.
Đầu tiên thiếu niên nhắn trả lời: "Đừng lo", sau đó ngẩng đầu mỉm cười nhìn thấy Phương Du đang dùng vải sạch lau thân ly trà sữa, cô nhìn anh ta, hỏi lớn: "Có cần đóng gói không?
"Trong cửa hàng có đủ ánh sáng, lan tỏa trên khuôn mặt Phương Du, khiến cho anh ta càng khó rời mắt. Thiếu niên vẫn không rời mắt, lắc đầu:"Không cần."
Sau đó cười rạng rỡ hỏi: "Có tiện cho tôi biết thông tin liên lạc của cô không? Lần sau tôi có thể đặt hàng trước."
Lý Lan đang lau bàn phía sau liếc nhìn Phương Du, tâm linh tương thông đoán được câu trả lời của Phương Du: "Không tiện."
Bởi vì nhất định phải từ chối.
"Tại sao?
"thiếu niên hỏi. Phương Du vẻ mặt lạnh lùng đưa trà sữa tới, môi mấp máy nói:"Có thể thêm ông chủ của chúng tôi vào, ông ấy sẽ thông báo cho chúng tôi.
"Cô thậm chí còn cho xem tấm bảng mà ông chủ đã chuẩn bị trước, trong đó có mã QR WeChat cùng bức ảnh tự luyến của ông chủ, một người đàn ông có bộ râu. Thiếu niên:"......"
Anh hít một hơi, cuối cùng hỏi thẳng: "Cô có người yêu chưa?"
Phương Du không chút do dự gật đầu: "Có rồi."
Cô giả vờ khó hiểu: "Còn gì nữa không?"
"....... Không còn nữa, chúc ngủ ngon.
"Thiếu niên lấy trà sữa, rồi dùng ống hút đâm vào màng nhựa. Trà sữa rõ ràng là ngọt, nhưng trong miệng lại có chút đắng. Anh ta kéo khóe môi dưới rồi rời khỏi chỗ đó. Lý Lan nhìn bóng dáng kia biến mất, sau đó nhỏ giọng nói với Phương Du:"Phương Du à, người vừa rồi đẹp trai quá đi, so với mấy người lúc trước còn đẹp mắt hơn nhiều."
Sắc mặt Phương Du không thay đổi, cô cất bảng quảng cáo của ông chủ xuống, đáp: "Ừ."
Lý Lan kéo khẩu trang xuống, uống một ngụm nước rồi lại cười: "Nhưng mà tôi dùng ngón chân cũng đoán được cậu sẽ từ chối. Mỗi lần gặp chuyện này cậu đều nói như vậy, nếu cậu không để ý, tôi đã thêm thông tin liên hệ để nuôi cá* rồi.
"* Nuôi cá là một thuật ngữ trên Internet. Cá ở đây ám chỉ một chiếc lốp dự phòng ( một người có quan hệ không rõ ràng nhưng không phải là mối quan hệ yêu đương thực sự). Phương Du không phải ngày nào cũng đến đây, nhưng nếu Phương Du ở đây, sẽ có người đến hỏi thông tin liên lạc, dù thẳng thắn hay khéo léo, Phương Du đều từ chối. Phương Du đang lau chùi bồn rửa, liếc nhìn Lý Lan, bất đắc dĩ nói:"Chúng ta tan làm thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!