Chương 79: Ngoại truyện 1

(Ở đây Khương Hành() đã đổi tên thành Giang Hành() như ở chính văn cậu đã nói, hai chữ cùng cách đọc chỉ có khác cách viết thôi nhen~)

Tháng Chín, mùa khai giảng.

Thời tiết oi bức, tiếng ve kêu không ngớt, trước cổng trường đại học A dựng một hàng ô đỏ rực để chào đón tân sinh viên.

Nhiệm vụ tiếp đón khiến Nhiễm Niệm bận rộn, cô mặc áo khoác đỏ, tay nâng két nước đặt lên bàn. Dưới tán cây long não bên cạnh, một cô gái ngồi bệt xuống đất với vẻ mặt tuyệt vọng, chẳng còn chút sức sống nào.

Nhiễm Niệm rút một chai nước từ thùng đưa cho bạn cùng phòng, rồi ngồi xuống cùng bạn tận hưởng chút bóng râm.

Bạn cùng phòng tu một hơi hết nửa chai nước mới hoàn hồn, không còn giữ nổi hình tượng, cô ấy ngồi bệt xuống đất, tay phe phẩy chiếc mũ lưỡi trai để quạt mát.

"Tớ chịu hết nổi rồi! Hội sinh viên là cái lò luyện trâu bò sao? Hơn ba mươi độ thế này, người ta ngồi phòng điều hòa mát rượi, còn bọn mình thì phơi mặt ra đón sinh viên mới, mệt đến muốn tự sát theo bọn họ luôn."

Nhiễm Niệm khẽ cười, lục túi móc ra nửa thanh sô cô la còn sót lại, đưa cho cô ấy:

"Nghĩ tích cực lên, ít ra cũng được cộng ba điểm hạnh kiểm."

Bạn cùng phòng cắn một miếng sô cô la, lầu bầu: "Ba điểm bé tẹo thế thì..." Cô kéo cổ áo xuống, nghiêng người cho Nhiễm Niệm nhìn: "Nhìn xem, cổ tớ có bị cháy nắng không?"

Cô vừa nhai sô cô la vừa đảo mắt nhìn ra cổng trường, bỗng nhiên sáng mắt lên:

"Chỉ có trai đẹp mới đủ sức chữa lành trái tim tổn thương của tớ. Mà công nhận năm nay tân sinh viên có nhiều trai đẹp thật đấy."

Vừa nói, cô vừa huých eo Nhiễm Niệm: "Nói mới nhớ, cậu thực sự chia tay cái tên đó rồi sao?"

Nhiễm Niệm đang bận trả lời tin nhắn trong nhóm chat, nghe vậy cũng chẳng buồn ngẩng đầu lên:

"Ừ, chia rồi. Đàn ông chỉ làm chậm tốc độ kiếm tiền của tớ thôi."

Bạn cùng phòng nhíu mày: "Nhưng tớ mới thấy anh ta đến ký túc xá tìm cậu hôm trước mà. Không lẽ định níu kéo?"

"Bình thường thôi. Vì tớ là người đề nghị chia tay, mà đàn ông ấy mà, thứ không có được luôn là thứ tốt nhất. Cho anh ta vài ngày là chán ngay."

Bạn cùng phòng vừa nhai miếng sô cô la cuối cùng, vừa vô thức lia mắt ra phía đường đi bộ gần đó. Đột nhiên, cô buột miệng chửi thề:

"Mẹ nó, nói Tào Tháo, Tào Tháo liền đến! Hình như tớ vừa thấy bạn trai cũ của cậu kìa."

Nhiễm Niệm giật mình, lập tức nhìn theo hướng cô ấy chỉ. Quả nhiên, bóng dáng quen thuộc xuất hiện. Cô vội vàng rụt người xuống, nấp sau bạn cùng phòng, đợi đến khi hai người kia đi xa mới dám đứng thẳng dậy.

Bạn cùng phòng háo hức tám chuyện:

"Cậu ta đi cùng cái người bên cạnh kia... Không phải Khương Tinh Bạch đấy chứ? Nghe bảo hai người họ chơi khá thân với nhau."

Nhiễm Niệm chỉ liếc qua một cái rồi thu hồi ánh mắt:

"Ừ, là cậu ta."

Khương Tinh Bạch từng phải tạm nghỉ một năm vì lý do sức khỏe, bây giờ mới quay lại học năm tư.

Bạn cùng phòng vốn là "thổ địa" trong các nhóm tám chuyện, nghe Nhiễm Niệm xác nhận thì ngay lập tức quên cả mệt mỏi, bật dậy hóng hớt. Tiếc rằng cô chỉ kịp nhìn thấy một bóng lưng gầy gò mà thôi.

"Ê!" Cô kéo tay Nhiễm Niệm, giọng đầy phấn khích: "Cậu có biết đến đàn anh nổi tiếng Lục Nghi Xuyên không?"

Nghe đến cái tên đó, Nhiễm Niệm hơi sững lại:

"Sao vậy?"

"Nghe đồn Khương Tinh Bạch có quen biết anh ấy. Có người còn bảo hai nhà họ là bạn thân từ nhỏ. Nhưng tớ tìm hiểu thì thấy hình như Lục học trưởng chẳng ưa gì cậu ta cả."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!