Chương 78: (Vô Đề)

Khi về đến nhà, trời đã tối.

Khương Hành đi tắm trước. Khi bước ra, Lục Nghi Xuyên đang nấu canh gừng, chiếc nồi nhỏ sôi ùng ục, tỏa ra mùi hăng cay.

Thấy cậu bước ra, người đàn ông vẫy tay gọi:

"Lại đây uống cái này đi."

Khương Hành ghé mắt nhìn rồi bị mùi hăng xộc vào mũi, hắt xì một cái:

"Nói thật, em thấy nó giống vũ khí sinh hóa."

Lục Nghi Xuyên tắt bếp, múc một bát đưa qua:

"Nếu không muốn ngày mai ch. ảy nước mũi đón năm mới, thì dù là vũ khí sinh hóa cũng phải uống."

Khương mèo nhỏ nhăn mặt, miễn cưỡng bưng bát lên, rồi "ực ực" uống hết.

Lục Nghi Xuyên chờ cậu uống xong, nhét người vào trong chăn rồi mới đi tắm.

Khi anh trở ra, người trong chăn đã biến mất. Trên giường, một chú mèo lông dài xinh đẹp đang cầm máy tính bảng chơi game.

Thấy anh, con mèo bạc nhỏ nhảy tưng tưng hai bước, rồi cắm đầu lăn vào chăn mềm.

"Meo u~~!"

Lục Nghi Xuyên đi tới, nhấc mèo lên:

"Nào, đo chiều cao cân nặng chút đi."

Khương mèo nhỏ giơ hai chân trước chặn cằm anh, toàn thân lông xù xù đều tỏ rõ sự phản kháng:

"Miêu ngao."

Không đeo vòng cổ, Lục Nghi Xuyên xem như cậu đồng ý ngầm.

Anh cầm một quyển sổ, ghi lại chiều cao cân nặng của mèo từ nhỏ đến lớn. Những con số trên đó từ thiếu dinh dưỡng đến khỏe mạnh.

Dù là mèo hay người, đều được anh nuôi rất tốt.

Trong ngày cuối cùng của năm, Lục Nghi Xuyên bế mèo lên cân.

Cân nặng: 4kg.

Chiều cao: 15cm.

Chiều dài chân: ...

Mèo nhỏ giãy ra khỏi tay anh, kiên quyết không đo chân.

Lục Nghi Xuyên cúi mắt, chậm rãi viết vào sổ: 6cm.

Khương mèo nhỏ chạy đi rồi lại quay về, nhìn anh viết kết quả qua loa thì cực kỳ bất mãn:

"Meo!"

Lục Nghi Xuyên ngồi khoanh chân trên thảm, đối diện với sự phản kháng của cậu, chậm rãi đậy nắp bút:

"Không phục?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!