Chương 40: (Vô Đề)

Lục Nghi Xuyên không biết mình bắt đầu có loại tâm tư này từ khi nào.

Khương Hành được anh nuôi lớn, nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược với anh.

Cậu thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, tuy chưa trưởng thành nhưng ngũ quan đã toát lên vẻ đẹp rạng rỡ, tươi tắn.

Đẹp, nhưng không hề mang tính công kích, ai nhìn cũng thấy gần gũi, thân thiện.

Lục Nghi Xuyên luôn thấy Khương Hành được rất nhiều người vây quanh, cả nam lẫn nữ... Chỉ cần cậu muốn, cậu có thể thân thiết với bất kỳ ai.

Lục Nghi Xuyên đặc biệt, nhưng cũng không quá đặc biệt.

Lục gia đối với Lục Nghi Xuyên mà nói chính là một cái lồng giam khổng lồ. Dưới áp lực cao của mẹ, tuy bề ngoài anh trông không khác gì người bình thường, nhưng sợi dây nào đó trong lòng đã căng đến cực hạn, có thể đứt bất cứ lúc nào.

Chỉ khi ở bên Khương Hành, anh mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Lục Nghi Xuyên không hiểu sao trên đời lại có người lạc quan, rạng rỡ đến vậy. Cậu ấy giống như một cây cỏ dại kiên cường, dù bị bố mẹ bỏ bê đến mức nào vẫn sinh trưởng mạnh mẽ.

Giờ đây, cỏ dại đã hóa thành đóa hoa tươi thắm, dung mạo xinh đẹp thu hút vô số ánh nhìn.

Lục Nghi Xuyên cứ nghĩ mình sẽ vui, nhưng sự thật là: Càng thấy Khương Hành được yêu mến, tâm trạng anh lại càng tệ.

Bởi vì luôn có người thu hút sự chú ý của Khương Hành, nhưng anh chỉ muốn cậu ấy nhìn mình mà thôi.

Cảm xúc này không phải tự dưng xuất hiện, mà tích tụ dần theo thời gian, đến giờ anh gần như không thể kìm nén được nữa.

Lục Nghi Xuyên không biết mình bị sao, anh chỉ có thể nhận ra sự bất thường của mình khi so sánh với hành vi của người bình thường.

Trong thế giới của người bình thường, chẳng ai có h. am mu. ốn chiếm hữu lớn đến vậy với một người cùng giới. Lục Nghi Xuyên biết, ánh mắt Khương Hành sẽ không chỉ dừng lại ở mình, nên anh chỉ có thể kìm nén hết lần này đến lần khác, im lặng hết lần này đến lần khác.

Cuối cùng, người đầu tiên phát hiện ra sự khác thường lại là mẹ anh.

Năm anh học lớp 10, những người đó mắng không sai, Tiền Lộ đúng là kẻ thứ ba.

Trước Tiền Lộ, Lục Thành đã có một đời vợ.

Nhưng người vợ đó sức khỏe không tốt, dù sau này lâm bệnh nằm viện cũng không có con.

Tiền Lộ chính là nhắm vào điểm này, dùng thủ đoạn để mang thai anh trai của Lục Nghi Xuyên. Thậm chí khi vợ cả của Lục Thành còn nằm viện, bà ta đã mang bụng bầu dọn vào biệt thự Lục gia.

Bà ta biết thủ đoạn của mình không quang minh chính đại, đồng thời, bà ta cũng hiểu rõ hơn ai hết, nếu bà ta có thể dùng cách này để leo lên vị trí hiện tại thì người khác cũng có thể.

Vì vậy, sau khi cưới Lục Thành, Tiền Lộ quản hắn ta rất chặt. Bà ta không dám chọc giận Lục Thành, chỉ có thể quan sát tình cảm của hắn ta qua những chi tiết nhỏ nhặt.

Tóm lại, trực giác của bà ta đối với đàn ông đã đạt đến mức đáng sợ.

Sự thay đổi trong ánh mắt Lục Nghi Xuyên dĩ nhiên không thể thoát khỏi mắt bà ta.

Tuổi mười bảy mười tám, đúng là tuổi mới lớn.

Tiền Lộ không bất ngờ khi Lục Nghi Xuyên thích người khác, nhưng bà ta không ngờ rằng, ánh mắt chất chứa tình cảm thầm kín của anh lại hướng về Khương Hành.

Một... người đàn ông.

Từ khi Lục Nghi Xuyên trưởng thành, Tiền Lộ ít khi nổi điên trước mặt anh. Khi cảm thấy chưa thể hoàn toàn nắm chắc Lục Nghi Xuyên, bà ta sẽ giả vờ trước mặt anh, dù màn kịch đó có vụng về đến đâu.

Lần đầu tiên Lục Nghi Xuyên nhìn thấy sự chán ghét tr. ần trụ. i trong mắt bà ta, không giống với sự căm hận xen lẫn chút tình mẫu tử mơ hồ trước đây, lần này, ánh mắt Tiền Lộ nhìn anh như thể hận không thể chưa từng sinh ra anh.

Tiền Lộ đánh anh luôn tiện tay cái gì ném cái đó, bất kể thứ đó có sắc nhọn hay không.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!