Chương 144: Ngoại truyện 32: Trưởng thành (2)

Chuyện em trai của Cố Đoạt vừa nhảy lớp vừa chuyển về Nhất Trung học lan nhanh khắp trường, lập tức thu hút một đống sự chú ý và tò mò. Nghe nói em trai của nam thần Cố Đoạt cũng là một cực phẩm, không ít người đổ xô lên lớp 11A1 để hóng gương mặt "tiểu nam thần".

Nhưng đa phần mọi người ban đầu đều nghĩ giống như học sinh lớp 11A1:

Em trai Cố Đoạt dù đẹp trai nhưng mới 14 tuổi, chắc hẳn sẽ là một cục cưng đáng yêu.

Ít nhất thì, cũng sẽ không lạnh lùng như anh mình.

Thực tế là, Cố Áo đúng là hay cười hơn anh trai thật.

Nhưng vì chiều cao vượt trội so với mặt bằng học sinh cấp ba, lại thêm sự tự tin trời sinh cùng khả năng ứng xử khéo léo, khiến ai cũng quên béng cậu mới 14 tuổi, mà cứ ngầm coi cậu là người cùng tuổi.

Hình tượng "bé đáng yêu" theo đó mà tự động... bay màu.

Mới nửa ngày, học sinh lớp 11A1 đã không còn ai dám coi thường Cố Áo nữa.

Chỉ có... không dám nhìn thẳng thì vẫn có.

Và rồi, màn hội ngộ mà mọi người mong ngóng giữa hai anh em cuối cùng cũng diễn ra vào giờ nghỉ trưa, lúc mọi người kéo nhau đi ăn cơm.

"Trời ơi, tui cứ tưởng Cố Đoạt đã đủ cool ngầu rồi, ai ngờ em trai mới tí tuổi đầu mà cũng có khí chất bức người!"

"Hai người này đứng cạnh nhau, tuy không giống nhau lắm về mặt mũi, nhưng cái thần thái và dáng vóc kia, đúng là anh em một nhà."

"Mẹ ơi cuối cùng cũng có người dám đứng trước mặt học thần Cố mà không co rúm lại, thậm chí còn dám kéo tay anh ấy, nhìn không hề gượng gạo tí nào! Đây chính là... phép màu mang tên 'em trai' đúng không?"

"Hahahaha, bất kể anh trai có bá đạo đến mấy, thì trước mặt em trai cũng phải xếp dép thôi!"

"Hai người là anh em ruột đấy các cậu ạ, tối về còn ngủ chung nhà nữa kia mà, sao mà xa cách được..."

"Á á á em trai đẹp trai quá đi mất!! Chuẩn kiểu hotboy từ trứng nước luôn! ... Còn Cố Đoạt thì thôi, chị bỏ cuộc. Chỉ mong em trai có hứng với mấy chị lớn tuổi để tính đường chị

-em thôi vậy~"

"... Bà cũng chỉ dám mơ thôi chứ dám đứng trước mặt người ta đâu."

"Bình tĩnh! Em trai mới 14 thôi đấy mấy bà!!"

"Ủa khoan, bà nói bỏ cuộc với Cố Đoạt là ý gì... chẳng lẽ bà cũng thấy được cái... hihi~"

"Quá rõ ràng rồi còn gì

-Cố Đoạt với nam thần ngọt ngào của trường mình chắc chắn là một cặp đó các bà !"

Giờ nghỉ trưa, con đường dẫn đến nhà ăn đông nghịt người, chen chúc như sóng trào.

Trong ánh nhìn dòm ngó và lời thì thầm bàn tán của bao người, Cố Đoạt và Cố Áo thảnh thơi sải bước với đôi chân dài miên man, thi thoảng còn lịch sự vén người ra để né dòng người, tiến về phía căng

-tin.

Vừa đi, Cố Đoạt vừa giới thiệu các khu trong trường cho Cố Áo, hiếm hoi thấy cậu nói nhiều như vậy, xem ra việc "thằng oắt con" đến học cùng trường khiến cậu rất vui.

Việc nhảy lớp và chuyển trường hoàn toàn là do Cố Áo tự chọn.

Nhà họ Cố xưa nay đều chuộng tự do, nên Cố Đoạt không nhảy lớp, nhưng đã chọn thì ai cũng vỗ tay ủng hộ, không ai phản đối.

"Phía trước là nhà ăn. Khu 1 và khu 2 nằm cạnh nhau. Lát nữa anh dẫn em đi làm thẻ cơm."

Cố Đoạt nói ít nhưng rõ ràng súc tích, vừa chỉ tay về phía trước, vừa dứt câu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!