Chương 50: (Vô Đề)

Anh hai vẫn còn đang rối rắm về ý nghĩa của những lời anh cả vừa nói, anh không nhịn được hỏi: "Cái gì có liên quan đến An An? Em ấy đưa cho anh cái gì? Anh cả, cho em xem với?"

Lục Yến Tri nhịn đi nhịn lại, không thể nhịn được nữa, anh trầm giọng nói: "Em có thể cách xa anh một chút không? Bây giờ anh nhìn thấy em là thấy phiền."

Anh hai: "…???"

Anh không thể tin được mà nhìn anh cả, ấm ức vô cùng.

Nhưng anh cả đã không còn tâm trí để nói chuyện với anh nữa, bởi vì anh đã nhìn thấy Diệp Hóa.

Diệp Hóa có lẽ vẫn luôn ở gần đây, nhận được điện thoại liền vội vã chạy tới, anh ta ghé sát vào bên cạnh Lục Yến Tri nhỏ giọng nói: "Trong nhà đó không có ai, đồ đạc bên trong không có gì bị động đến, ông chủ, tôi đề nghị anh vẫn nên đích thân đi xem thì tốt hơn."

Lục Yến Tri gật đầu: "Đưa chúng tôi qua đó."

Cuối cùng, anh nhìn Lục Yến Tu trầm giọng nói: "Em đi theo."

Anh hai không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn đáp một tiếng.

Hai người đi theo sau lưng Diệp Hóa, suốt cả quãng đường anh cả đều không nói gì, anh hai liền cũng ngậm miệng lại.

Lục Yến Tri lúc này trong lòng vô cùng phức tạp, anh trước đây luôn cảm thấy chuyện bị bế nhầm, An An cũng rất vô tội, cậu ta đã sống trong ngôi nhà này 18 năm, đột nhiên bị báo cho biết mình bị bế nhầm, điều này đối với cậu ta cũng là một đòn đả kích rất nặng nề.

Sau khi Tiểu Trạch trở về, tuy rằng anh đã đề xuất với ba mẹ chuyện để An An dọn ra ngoài ở, nhưng đối với chuyện này thật ra có hơi áy náy.

Cho nên, anh đã tìm mọi cách để duy trì sự cân bằng tinh tế giữa hai người em, tốt nhất là có thể hòa thuận với nhau, nhưng khi anh thật sự sống cùng Yến Trạch, anh mới phát hiện ra những gì em trai mình đã trải qua, còn nghiêm trọng hơn rất nhiều so với kết quả họ điều tra ra được.

Điều này khiến anh bắt đầu dần dần nghiêng về phía Tiểu Trạch, đồng thời cũng cố gắng hết sức để bù đắp cho Yến An.

Mãi đến khi…

Nếu như tờ giám định quan hệ huyết thống kia là thật.

Không.

Không thể nào không phải là thật.

Tiểu Trạch không phải loại người đó, Diệp Hóa cũng đã từng báo cáo với anh, tận mắt chứng kiến cảnh An An tranh cãi với gia đình kia.

Điều này có nghĩa là, An An không hề vô tội, cậu ta đã sớm biết chuyện này.

Cậu ta từ một nạn nhân đã biến thành kẻ gây hại.

Vậy còn họ thì sao?

Họ đang tiếp tay cho kẻ ác.

Sân nhỏ đổ nát, vẫn giữ nguyên bộ dạng như lúc Lục Yến Trạch đến trước đây, Diệp Hóa canh giữ ở cửa, để đề phòng người đàn ông bỗng nhiên trở về.

Lục Yến Tri dẫn theo Lục Yến Tu đi vào.

Nơi đây thật sự quá bẩn, những người điều tra trước đây chỉ đơn giản miêu tả lại môi trường sống trước đây của Tiểu Trạch, chụp một vài tấm ảnh bên ngoài, đây vẫn là lần đầu tiên họ thật sự đặt chân vào đây.

Anh cả thì không sao, nhưng Lục Yến Tu là lần đầu tiên thấy nơi như thế này.

Anh nhăn mặt, ghét bỏ vô cùng, nhưng vẫn đi theo anh cả vào trong nhà.

Trong căn nhà bừa bộn, đâu đâu cũng là dấu vết bị lục lọi, mà trên sàn nhà gần giường, lặng lẽ nằm một tấm ảnh.

Lục Yến Tri đi qua nhặt nó lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!