Đây vẫn là lần đầu tiên Ôn Gia Nhiên xuất hiện trong cơ thể Lục Yến Trạch vào ban ngày, cậu lẩm bẩm nửa ngày, cuối cùng vẫn phải chấp nhận hiện thực này.
Theo thông lệ, cậu trước tiên hồi tưởng lại trải nghiệm hôm nay của Lục Yến Trạch trong đầu, khi nhìn thấy thiếu gia giả sắp bị đuổi đi, không nhịn được mà nắm quyền tán thưởng: "Làm tốt lắm."
Sau khi xem đến đoạn sau, Ôn Gia Nhiên hiếm thấy mà im lặng.
Trời ạ, thảo nào sau này anh không hợp với người nhà.
Cái này ai mà chịu nổi chứ.
Nhưng Ôn Gia Nhiên vô cùng thấu hiểu tâm trạng của Lục Yến Trạch, lớn lên trong hoàn cảnh đó, khó khăn lắm mới được về nhà, thì phát hiện con trai của kẻ thù được nuôi nấng đàng hoàng trong nhà, đổi lại là ai thì trong lòng cũng không thể thoải mái được.
Cậu thở dài một hơi, tự lẩm bẩm: "Đúng là một kẻ đáng thương."
"Cậu đang nói tôi?"
Giọng nói đột ngột vang lên dọa Ôn Gia Nhiên giật nảy mình, cậu giật mình đứng bật dậy, nhìn trái nhìn phải: "Ai? Ai đang nói chuyện vậy?"
"Hơ."
Giọng nói đó dường như cười một tiếng.
Ôn Gia Nhiên cuối cùng cũng phát hiện ra nguồn gốc của giọng nói, hình như là ở…… ở trong đại não của mình!
Cậu thăm dò hỏi: "Lục Yến Trạch?"
"Không thì sao?"
Giọng của Lục Yến Trạch nghe có vẻ lười biếng, sau khi trải qua sự mờ mịt ban đầu, lúc này anh thậm chí còn cảm thấy mọi chuyện có phần thú vị, anh có thể nghe thấy giọng nói của thiếu niên trong đầu, có thể thông qua đôi mắt nhìn ra thế giới bên ngoài, ngoại trừ…… anh không thể điều khiển cơ thể của mình được nữa.
"Cậu là ai?"
Anh hứng thú hỏi.
"Tôi chính là anh đó."
Ôn Gia Nhiên mím chặt môi, lựa chọn giả ngu, nhưng nội tâm thì gào thét điên cuồng như gà hét: "Hệ thống! Hệ thống! Rốt cuộc là chuyện gì thế này??? Sao anh ta vẫn còn tỉnh vậy?"
"Bình tĩnh đi."
Âm thanh máy móc lạnh như băng của hệ thống vang lên.
"Tuy rằng tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhìn chung chỉ là một bug nhỏ vô hại mà thôi, cậu không cần phải căng thẳng như vậy."
Ôn Gia Nhiên thiếu chút nữa là đã chửi người.
Hệ thống nói tiếp: "Bây giờ cậu phải cẩn thận một chút, nếu cậu nói chuyện trong đầu sẽ bị Lục Yến Trạch nghe thấy, đương nhiên, những chuyện liên quan đến hệ thống này và thế giới của cậu, bên này đã xử lý che chắn, cậu không cần lo lắng."
Ôn Gia Nhiên hóa đá.
Hồi lâu sau, cậu mới lén lút nghĩ trong đầu: "Lục Yến Trạch?"
"Hửm?"
A a a a.
Anh ta thật sự nghe được!
Lục Yến Trạch có hơi kỳ quái nói: "Sao vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!