Anh thưởng thức những bông hoa xinh đẹp, và những người đang giãy chết, đều với cùng một nụ cười trên môi...
"Anh ta là sinh viên giỏi của trường đại học hàng đầu, khoa điện tử, sẽ là một kỹ sư xuất sắc." Ôn Dao nói.
Nghe em. Quý Minh Trần bèn mở cửa.
Vào lúc con quái vật cá há cái miệng đầy m.á. u chuẩn bị nuốt chửng người đàn ông đeo kính, một ngọn lửa sáng rực bùng lên, ngay lập tức thiêu con quái vật thành tro bụi dần dần bay đi.
Con quái vật gặm nhấm bị trúng đạn chưa c.h.ế. t hẳn cũng bị xử lý như vậy.
Người đàn ông đeo kính hoảng sợ nhìn người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, vẫn đang co rúm người lại, có thể thấy chiếc chân bị gãy với xương trắng hếu đang kéo lê trên mặt đất một vệt m.á. u thảm khốc...
Quý Minh Trần vỗ tay, thong thả bước đến trước mặt anh ta ngồi xổm xuống, mỉm cười hỏi:
"Ngài này, màn trình diễn thế giới động vật vừa rồi, có hay không?"
Nhìn người đàn ông mặc áo trắng với khuôn mặt tuấn tú vô song, nụ cười ấm áp, vẻ mặt của người đàn ông đeo kính còn sợ hãi hơn cả khi nhìn thấy quái vật:
"Cậu... Cậu... Cậu là Quý... Quý Minh Trần..."
Quý Minh Trần khẽ cười, giọng điệu nhẹ nhàng, lịch sự, khách sáo và dịu dàng:
"Hóa ra ngài còn nhận ra tôi, vậy không biết ngài quý danh là gì?"
Ôn Dao cầm s.ú.n. g đi theo phía sau: ...
Không hổ là nhân vật phản diện.
Dưới sự đau đớn và sợ hãi chồng chất, người đàn ông đeo kính toát mồ hôi lạnh không dám nói, gân xanh trên trán nổi lên, cả người căng cứng, như sắp ngất đi đến nơi:
"Đừng... Đừng lại gần..."
"Xin... Xin cậu... Tha... Tha cho tôi..."
Quý Minh Trần còn chưa kịp lên tiếng, lúc này còi báo động của tòa nhà nghiên cứu đột nhiên vang lên, đèn trần màu xanh trắng chuyển sang màu đỏ nhấp nháy, trong hành lang cũng xuất hiện tiếng người ồn ào:
"Nhanh lên! Phòng thí nghiệm 036 tầng 12!"
Ngay sau đó, một vài nhà nghiên cứu dẫn theo một đội bảo vệ vũ trang chỉnh tề xông vào cửa, đội hình chỉnh tề bao vây tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm.
Nhà nghiên cứu dẫn đầu nhìn thấy Quý Minh Trần, giơ tay lên, những khẩu s.ú.n. g liền đồng loạt chĩa vào người đàn ông đeo kính đang thoi thóp trên mặt đất.
Nhà nghiên cứu trực ban hỏi:
"Minh trưởng quan, sao ngài lại ở đây?"
Quý Minh Trần không trả lời câu hỏi này, mà nhận xét:
"Tốc độ của các người, có phải hơi chậm rồi không?"
Nghe vậy, nhà nghiên cứu vội vàng cúi đầu:
"Minh trưởng quan thứ tội, còi báo động ở tầng -12 vang lên trước, sau khi tôi đến đó mới phát hiện hệ thống báo động của tòa nhà nghiên cứu chúng ta đã bị người ta can thiệp, chương trình bị lỗi."
Quý Minh Trần mỉm cười nhìn người đàn ông trên mặt đất:
"Thật thông minh, còn biết đánh lạc hướng..."
Anh từ từ đứng dậy, chỉ vào người đàn ông trên mặt đất, ra lệnh:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!