Chương 19: (Vô Đề)

Quý Minh Trần giữ chặt hai tay cô, không cho là đúng cúi người tới gần cô:

"Thật là vô lương tâm, giây trước tôi cứu mạng em, giây sau em đã ra tay đánh tôi rồi lại còn nổi giận..."

"Đó không phải là vì anh...!"

Nhìn thấy khoảng cách giữa hai người ngày càng gần, gần đến mức mũi chạm mũi, hơi thở cũng quấn lấy nhau, lời Ôn Dao chưa nói hết đột nhiên dừng lại.

Lồng n.g.ự. c cô phập phồng, hai má nóng bừng, đôi mắt long lanh nhìn vào đôi mắt đen láy sâu thẳm của người đàn ông, không hiểu sao tim lại đập nhanh hơn một chút.

Khóe môi Quý Minh Trần vẫn cong lên, hơi thở dịu dàng mà phóng túng, lời nói lại hiếm khi nghiêm túc:

"Vắc -xin đã tiêm cho em rồi, xác suất biến dị về không, bây giờ em đã an toàn rồi, Melissa ở phòng 2024 tầng hai, em bảo cô ấy lái xe đưa em về Bắc Châu, cứ nói là tôi dặn."

Ánh mắt Ôn Dao nhìn anh càng thêm kỳ quái, Quý Minh Trần đưa tay ấn nút bên cạnh:

"Tất nhiên, nếu em muốn ở lại, vậy thì thân phận của em, chỉ có thể là bạn đời của tôi, hiểu chưa?"

Đợi đến khi thang máy đi lên lại, anh mới buông tay ra đứng thẳng người, tự mình bước vào thang máy.

Ôn Dao cũng đi theo vào, đến tầng hai ra khỏi thang máy, cô đỏ mặt, nghi ngờ nhìn bóng lưng người đàn ông rời đi.

Lúc này trên hành lang lâu đài có lác đác vài người đi ngang qua, nhìn trang phục ăn mặc, bọn họ hẳn là đội trưởng các đội của căn cứ khu 14, hoặc là những nhà nghiên cứu có chút thân phận.

Những người đó đột nhiên nhìn thấy một mỹ nhân mặc váy trắng như cô, không khỏi liên tục liếc nhìn, có người gan to hơn, còn nhỏ giọng bàn tán:

"Ê, cậu nhìn xem bên kia là ai vậy?"

"Những người sống trong biệt thự cổ này tôi đều đã gặp qua, nhưng cô gái xinh đẹp này tôi thật sự chưa từng thấy..."

"Đi, đến làm quen thử xem!"

Chàng trai vừa nói xong còn chưa kịp bước chân, đã bị một bàn tay bên cạnh kéo lại:

"Cậu chán sống rồi à? Đó là cô gái Minh trưởng quan đưa về, chiều nay tôi tận mắt nhìn thấy..."

"Ai cơ? Minh trưởng quan? Tôi còn tưởng Minh trưởng quan thích Vi tiểu thư chứ, không ngờ nha không ngờ..."

Ôn Dao không để ý đến bất kỳ ai, cô ngẩng đầu nhìn số phòng bên cạnh, sau đó men theo con số này đi dọc theo hành lang hình vòng cung rộng rãi vào trong, để tìm phòng 2024 của Melissa.

Trên đường đi, cô hết lần này đến lần khác suy nghĩ về lời nói vừa rồi của Quý Minh Trần.

Xem ra, anh đưa cô về căn cứ Đông Châu không phải là rảnh rỗi không có việc gì làm, mà là để tiêm cho cô liều vắc

-xin phòng ngừa này.

Hơn nữa bây giờ đã an toàn rồi, anh cũng cho cô quyền lựa chọn, về Bắc Châu hay ở lại, hoàn toàn do cô tự mình cân nhắc, anh tôn trọng mọi lựa chọn của cô.

Còn về việc tại sao lại muốn cô làm bạn đời của anh, chắc cũng không phải là người này có tư tâm, mà là... vấn đề thân phận của cô.

Giữa bọn họ có lẽ có chút tình cảm nông cạn không đáng giá, nhưng khu 13 Bắc Châu và khu 14 Đông Châu thì không có.

Cô là một phó chỉ huy của phe đối địch, làm sao có thể thuận lợi gia nhập Đông Châu với thân phận thành viên đội? Cho dù gia nhập, thì làm sao để người khác tin phục?

Cách duy nhất có thể, chính là trở thành bạn đời của anh trước, ở lại bên cạnh anh, dù sao, cũng không ai có thể can thiệp vào đời tư của một vị trưởng quan căn cứ, phải không?

Có lẽ sự lựa chọn này chính là bước ngoặt của số phận, trong mơ cô đã trở về Bắc Châu, còn bây giờ, cô quyết định ở lại.....

Bắc Châu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!