Chỉ cần em ấy vui vẻ!
Trên sân khấu vòng qua mấy giải thưởng, cuối cùng đã tới giải thưởng Nữ chính xuất sắc nhất.
Tả Tĩnh U đã hai lần đạt được giải này, cùng một nữ diễn viên tư lịch rất sâu An Nhược Như trở thành người trao giải thưởng.
Khi hai người cùng nhau đi đến trên sân khấu, An Nhược Như nhìn Tả Tĩnh U đi gậy trên sân khấu còn trêu chọc vài câu vì sao lại bị thương.
Trên mặt Tả Tĩnh U treo tươi cười, không mặn không nhạt trả lời là không cẩn thận bị trật chân.
An Nhược Như ngoài miệng nói Tĩnh U về sau nên chú ý an toàn hơn còn ánh mắt lại nhìn về phía Doãn Bạch rồi lại hướng Tả Tĩnh U hỏi: "Tĩnh U cây gậy này của cô cũng đủ độc đáo nha, tôi thấy hình như cô vừa nhận từ trong tay bạn cô, có thể nói cho tôi là mua ở nơi nào không? Tôi muốn đi lên núi, giới thiệu cho tôi một chút đi, để ta đến đó xem thử."
Tả Tĩnh U rốt cuộc không phải người mới không rành thế sự gì đối phương lời nói một hồi nàng liền biết là muốn mượn chính mình cue Doãn Bạch, từ đó trêu chọc chuyện sáng nay ở sân bay.
Tả Tĩnh U nhoẻn miệng cười, chống gậy nói: "Được nha, về sau tôi lại tặng cô một cây."
Phát hiện không có tin nào có thể bát quái, An Nhược Như thở dài, chuyển đề tài tới giải thưởng bản thân.
Sau khi hai người cùng trao giải thưởng cho nữ chính kỳ này, An Nhược Như duỗi tay đỡ Tả Tĩnh U xuống sân khấu.
Lúc đi ở trên sân khấu xuống tay An Nhược Như đỡ tay Tả Tĩnh U, đến bên cạnh nàng nhỏ giọng hỏi một câu: "Cô cùng vị Doãn đổng kia sao lại thế này? Nháo đến lớn như vậy, là đang quen nhau sao?" Kỳ quái, lúc trước khi hợp tác cô cũng không phát hiện Tả Tĩnh U thích nữ.
Tả Tĩnh U liễm mắt cười khẽ, lắc lắc đầu: "Không có việc này, chỉ là bạn."
"Không có thì tốt......" An Nhược Như nhẹ nhàng thở ra, đè thấp thanh âm cùng Tả Tĩnh U nói: "Hiện tại cùng cô nói cũng không quan trọng, vị Doãn đổng kia......! Trước kia đã từng cùng Tiêu Niệm.
Lúc đóng phim cùng Tiêu Niệm đã gặp qua cô ấy một lần......! Người này......! Cảm giác rất âm trầm, tính tình cũng không tốt lắm......"
An Nhược Như ngày thường tuy rằng bát quái, nhưng xem như người còn rất đúng mực, nên bây giờ có thể nói ra lời này thì thực sự làm Tả Tĩnh U kinh ngạc.
Tả Tĩnh U quay đầu, nhìn người kia một cái, nghi hoặc hỏi: "Tính tình cô ấy không tốt? Không thấy được nha, tính tình cô ấy rất tốt mà."
Doãn Bạch đâu chỉ là tốt, quả thật là đáng yêu đến bùng nổ biết không ha!
An Nhược Như cũng không nghĩ tới Tả Tĩnh U phản bác như vậy, cô sửng sốt một chút, giải thích cùng Tả Tĩnh U: "Là cái dạng này, tuy rằng có chút võ đoán, nhưng người này......! Lúc đóng phim đã rất cứng rắn kéo Tiêu Niệm đi.
Cánh tay Tiêu Niệm, ngày hôm sau có đã có dấu bị ứ......"
"Cô ấy có thể có chút......"
"Rất khó không làm người hoài nghi cô ấy có khuynh hướng bạo lực."
Tả Tĩnh U buông tay An Nhược Như ra, khi một lần nữa trở lại trên chỗ ngồi trong đầu đều là câu nói kia của An Nhược Như.
Doãn Bạch có khuynh hướng bạo lực? Em ấy đã từng đối đãi thô bạo như vậy với Tiêm Niệm sao?
Tả Tĩnh U ngước mắt, nhìn gương mặt thập phần xinh đẹp kia của Doãn Bạch, nghĩ đến những hành động đáng yêu của cô lúc trước, rất khó tưởng tượng cô sẽ có hành động thô bạo như vậy với Tiêu Niệm, mới có thể tạo thành chuyện Doãn Bạch cùng Tiêu Niệm chia tay sao?
Rốt cuộc giống Doãn Bạch là người đáng yêu như vậy, sao có thể sẽ có người không động tâm với cô? Làm sao có thể, rời khỏi cô ấy?
Vô số nghi hoặc trong đầu Tả Tĩnh U dâng lên, thế cho nên sau khi trở lại chỗ ngồi, nàng nhìn Doãn Bạch phát ngốc một hồi lâu.
Doãn Bạch ngồi ở bên cạnh nàng, quay đầu nhìn nàng đang thẳng lăng lăng nhìn chính mình, một hồi lâu mới nhắc gậy tới, gõ gõ mặt giày Tả Tĩnh U, gọi nàng: "Cô Tả......"
Tả Tĩnh U hoàn hồn, tầm mắt một lần nữa ngắm nhìn trên mặt Doãn Bạch, có chút nghi hoặc hỏi: "Ha, làm sao vậy?"
Doãn Bạch chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội nói: "Câu này nên để tôi hỏi chị mới đúng.
Chị làm sao vậy, sau khi xuống sân khấu cứ ngơ ngác suy nghĩ cái gì?" Còn dùng ánh mắt thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm cô, nhìn đến cô rất ngượng ngùng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!