Chương 37: Tiểu kiều thê của đại lão

"Vậy nên, anh chọn Sylvie hoàn toàn là vì không ưa Norman?"

"Ừm."

Câu trả lời tùy hứng như vậy khiến Ôn Nhiêu có chút há hốc mồm. Tên này... có đáng tin cậy không vậy? Anh còn tưởng sẽ có những khả năng khác, ví dụ như đã ngầm thỏa thuận tốt với Sylvie.

Ở nhà ăn, Ôn Nhiêu và Sean ngồi cùng nhau dùng cơm. Hillo im lặng đi tới, ngồi xuống bên cạnh Ôn Nhiêu.

Sean chào hỏi Hillo, Hillo gật đầu, giống như bình thường.

Ôn Nhiêu liếc nhìn Hillo, bất ngờ chạm phải ánh mắt hắn ta, anh liền lúng túng né tránh. Sean không hề phát hiện sự bất thường giữa hai người, nhưng hắn ta chú ý đến bàn tay phải quấn băng gạc của Hillo:

"Tay cậu sao vậy?"

"À. Không, không sao."

Hillo cuộn ngón tay lại:

"Không cẩn thận làm bị thương thôi."

Sean vẫn còn nghe phong phanh về sở thích của Hillo, hắn ta tiếp tục chủ đề vừa rồi với Ôn Nhiêu. Từ khi Hillo đến, Ôn Nhiêu vẫn luôn có chút thất thần.

Tiếng ghế bị kéo vang lên, ba người trước bàn đồng thời ngẩng đầu, nhìn thấy Sylvie cũng ngồi xuống. Sean tuy có chút kỳ quái, nhưng vẫn chào hỏi hắn ta.

Ôn Nhiêu đặt bộ dao nĩa dùng không quen xuống, đứng dậy:

"Tôi đi vào nhà vệ sinh."

Ôn Nhiêu trốn trong nhà vệ sinh khoảng mười phút. Khi trở về, anh thấy ba người đã dùng cơm xong, vẫn vây quanh bàn ngồi. Còn trên đĩa của anh, chất đầy những món ăn vừa nãy không có. Sau khi anh ngồi xuống, Sean nói:

"Ôn, buổi chiều cậu đi dạo bên ngoài với Hillo đi, tiện thể làm quen với những việc mà một quản lý nên làm."

Động tác cầm dao nĩa của Ôn Nhiêu lập tức cứng đờ:

"Buổi chiều sao?"

"Ừm, có vấn đề gì à?"

"Tôi... có chút không thoải mái."

Ôn Nhiêu bây giờ thật sự không muốn ở cùng Hillo.

"Không thoải mái?"

Sean có chút lo lắng nhìn anh.

Ôn Nhiêu tùy tiện tìm một cái cớ, rồi rời khỏi nhà ăn, về phòng.

Hillo và Sylvie buổi chiều đều rất bận, bao gồm cả Sean. Ôn Nhiêu đã sớm quen với điều đó. Anh trốn trong phòng, đọc những cuốn sách báo mà Sylvie hay đọc trước khi ngủ. Bỗng nhiên, anh nghe thấy tiếng chốt cửa xoay, quay đầu lại, thấy người đi vào lại là Sean, người đáng lẽ đang bận rộn ở văn phòng:

"Anh đến đây làm gì?"

"Suỵt --"

"Trong phòng đâu có ai."

Ôn Nhiêu buông chân đang vắt xuống.

Sean đi đến trước mặt anh, đưa cho anh một hộp chocolate. Ôn Nhiêu đã sớm quen, vươn tay nhận lấy, mở gói ra trực tiếp lấy một viên bỏ vào miệng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!