Chương 23: Tiểu kiều thê của đại lão

Ôn Nhiêu đi theo người phục vụ kia chưa được mấy bước, đã bị một người đàn ông ngăn cản lại. Đối phương đưa anh vào một phòng, không nói một lời liền rời đi.

Ôn Nhiêu nghĩ Norman và mấy gã kia đã cho người mang anh đến đây. Đang nghiên cứu xem ban công trong căn phòng này có thể nhảy ra ngoài được không, thì phía sau truyền đến tiếng chốt cửa chuyển động. Anh quay đầu lại, liền nhìn thấy người đàn ông vừa nãy đang ngồi trên xe lăn được người đẩy vào. Người đàn ông đó sau khi vào, nâng tay lên, người đẩy xe lăn liền đi ra ngoài.

Ôn Nhiêu chuẩn bị đi theo người kia cùng nhau ra, không ngờ người đàn ông ngồi trên xe lăn gọi anh lại:

"Ôn."

Ôn Nhiêu quay đầu lại. Anh thề anh trước đây căn bản không hề quen biết người đàn ông này.

Người đàn ông chỉ gọi tên anh, rồi không mở miệng nữa. Vẫn là Ôn Nhiêu tự mình nhịn không được tò mò hỏi:

"Ngài... nhận ra tôi sao?"

......

Trong đại sảnh, ba người vốn là nhân vật chính của bữa tiệc tối nay đang ngồi trên sofa, khá xa trung tâm đám đông náo nhiệt.

"Ông chủ vì sao lại muốn nói chuyện riêng với Ôn?"

Norman đã nhìn thấy Ôn bị đưa đi, rồi sau đó ông chủ cũng đi theo.

"Hẳn là quen biết đi?"

Sean cũng không chắc chắn.

Norman, là người đi theo ông chủ lâu nhất, đối mặt với phỏng đoán này cũng không nói gì. Hắn đã đi theo ông chủ được 5 năm, nhưng chưa bao giờ nghe nói bên cạnh ông chủ từng có một nhân vật như Ôn, huống hồ, biểu hiện của Ôn cũng không giống như là nhận ra ông chủ.

"Norman, ông chủ trước đây có từng bị bắt không?"

Sean hỏi.

Norman không biết Sean vì sao lại hỏi như vậy.

"Nếu là tình nhân cũ thì hiểu rồi."

Sean nghĩ đến vẻ phóng túng không kiêng kỵ của Ôn Nhiêu trước đây, hiện tại có thể nghĩ đến khả năng họ quen biết, cũng chỉ có một điều này.

"Đùa cái gì vậy! Ông chủ chính có vợ rồi."

Norman phản bác.

"Nhưng không phải đã mất rất nhiều năm rồi sao?"

"Vậy ông chủ cũng sẽ không l*m t*nh với một người đàn ông."

Trong mắt Norman, việc l*m t*nh với một người đàn ông quả thực là vế nhơ đối với hình tượng quyền uy của ông chủ trong suy nghĩ của hắn.

Sean mới lười tranh cãi với Norman, hắn ta chỉ là nói ra suy đoán của mình. Rốt cuộc dựa theo "tiền sử" của Ôn Nhiêu mà xem, hình như chỉ có khả năng này mới có sự giao thoa với ông chủ.

Ngay lúc ba người đều đang suy đoán riêng, có người chuyên môn tìm đến bọn họ:

"Ông chủ cho các vị qua đó một chuyến."

Sean và Norman nhìn nhau một cái. Có thể đi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tổng cộng còn hơn bọn họ ở đây suy đoán lung tung.

Ba người cùng nhau vào phòng. Trong phòng, không khí giữa Ôn Nhiêu và ông chủ rất kỳ lạ. Anh ngồi xổm bên cạnh ông chủ, tay ông chủ đặt trên đầu anh

-- cử chỉ thân mật như vậy lập tức khiến thần sắc của ba người vừa bước vào đều trở nên kỳ quái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!