Tần Hoạ rất ít khi lên Weibo nên hoàn toàn không hay biết về cơn sóng dữ trên mạng, chỉ vì bức ảnh chụp chung giữa cô và Giang Cảnh Sơ.
Sáng nay, khi tới công ty, cô lập tức cảm nhận được bầu không khí bất thường.
Ánh mắt của các đồng nghiệp đầy ẩn ý, thậm chí còn thì thầm bàn tán ngay trước mặt cô.
"Không thể tin được, hoá ra cô ta lại là loại người như vậy."
"Đúng đó, bình thường ra vẻ cao quý thanh cao lắm, ai ngờ chỉ là giả tạo."
"Ngay cả hôn phu của cô Kỷ còn có thể quyến rũ, thủ đoạn đúng là cao siêu."
Tần Hoạ vốn không quá để t@m đến ánh nhìn của người khác, nhưng nghe thấy những từ nhạy cảm đó, đôi mày cô không khỏi khẽ nhíu lại.
"Các người có chuyện gì, phiền nói thẳng ra được không?"
Nhóm người đó liếc nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ trào phúng: "Tổ trưởng Tần, mấy chuyện cô làm, chúng tôi thật sự ngại phải thẳng thắn đấy."
Tần Hoạ càng nghe càng thấy khó hiểu: "Tôi đã làm gì?"
"Thôi đi, Weibo nhà cô nổ tung rồi, còn ở đây giả vờ ngây thơ với chúng tôi à?"
Tiểu A, người luôn ghét nhất kiểu người a dua hùa theo, lập tức đứng ra bênh vực cho Tần Hoạ: "Chỉ một tấm ảnh thôi mà, có thể chứng minh được gì chứ?"
Nói rồi kéo Tần Hoạ đi về phía văn phòng: "Tổ trưởng Tần, chị đừng để ý đến những lời nhảm nhí đó!"
"Nhảm nhí? Tiểu A, lần trước tôi đã nhắc cô rồi, biết người biết mặt khó biết lòng. Bây giờ bằng chứng rành rành ra đó, cô còn dám bênh vực cô ta?"
Tiểu A liếc mắt nhìn Tống Á Lệ, người đang khoanh tay, giọng đầy mỉa mai: "Chỉ chút chuyện vặt vãnh này cũng gọi là bằng chứng? Tổ trưởng Tần và Giang tổng có hợp tác, đi chung xe thì sao?"
"Chỉ là đi xe thôi sao?" Tống Á Lệ bật cười lạnh lẽo: "Có vẻ mạng cô vẫn còn 2G đấy, khuyên cô nên cập nhật tin tức đi, còn nhiều "bất ngờ" lắm."
Nghe vậy, Tiểu A vừa định lấy điện thoại ra xem thì phát hiện Tần Hoạ không biết từ lúc nào đã mở Weibo.
Trên màn hình điện thoại, trang mới nhất đang hiện ra chín bức ảnh ghép lại trong một bài đăng.
Mở từng bức ra xem, toàn bộ đều là ảnh Tần Hoạ và Giang Cảnh Sơ bên nhau.
Có tấm Giang Cảnh Sơ cõng Tần Hoạ leo núi, có tấm anh giơ cao cô để buộc dải lụa cầu nguyện, thậm chí còn có ảnh cả hai cùng ra vào khách sạn.
Nhìn những tấm ảnh đó, trái tim vốn còn kiên định của Tiểu A cũng bắt đầu d.a. o động ít nhiều.
"Tổ trưởng Tần... những bức ảnh này…"
Tần Hoạ lật xem từng tấm, ánh mắt tối lại, cuối cùng dừng lại trên gương mặt đắc ý của Tống Á Lệ.
"Những bức ảnh này... đều là thật."
Vừa dứt lời, văn phòng như nổ tung.
"Trời ơi, thừa nhận rồi sao?"
"Chắc nôn nóng trèo cao quá rồi."
"Trèo cao? Đối tượng là thái tử của nhà họ Giang đấy! Cô ta có tư cách gì? Chắc chỉ là để người ta vui chơi thôi, mơ mộng bước chân vào nhà họ Giang, đúng là kiến trèo lên ghế, nằm mơ cũng không tới."
Tống Á Lệ càng thêm đắc ý, đôi mắt long lanh đầy khiêu khích: "Cô có biết hành vi của mình sẽ mang lại rắc rối lớn thế nào cho công ty không? Hình ảnh công ty bị tổn hại, khách hàng cũng sẽ e ngại không dám thuê nữ thiết kế nữa!"
Câu nói đó khiến không ít nữ đồng nghiệp đồng tình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!