Buổi tối, Tần Hoạ canh đúng múi giờ để gọi video cho bé Tần Trĩ Y đang ở Anh.
Bảo mẫu Ria đang giúp bé ăn cơm, bên khóe miệng còn vương vài hạt cơm trắng tinh. Nhìn thấy Tần Hoạ trong màn hình, cô bé lập tức cười tít mắt, nhào tới ôm lấy điện thoại.
"Mami, con nhớ mami lắm!"
Trái tim Tần Hoạ như bị sự đáng yêu của con gái làm tan chảy.
"Mami cũng nhớ con."
"Mami ơi, rốt cuộc bao giờ mami mới đến đón con vậy?"
Tần Hoạ khựng lại một chút, dịu dàng đáp: "Chờ mami ổn định xong mọi thứ bên này, tìm được trường mẫu giáo phù hợp cho Y Y, mami sẽ lập tức đón con qua có được không?"
Bé con ngoan ngoãn gật đầu, đôi má tròn trịa khẽ rung theo động tác, trông vô cùng đáng yêu.
"Dạ, vậy mami phải nhanh lên đó nha."
Sau khi cuộc gọi kết thúc, Tần Hoạ mở album ảnh trong máy, lật xem từng bức hình của Y Y.
Cặp lông mày và đôi mắt giống hệt Giang Cảnh Sơ khiến cô không nỡ rời mắt, đồng thời cũng khiến tâm trí cô mơ hồ xao động.
Lần này cô trở về Bắc Thành, liệu có phải một quyết định đúng đắn không?
…
Bar Thượng Dã – quán bar nổi tiếng nhất Bắc Thành những năm gần đây.
Giang Cảnh Sơ lười biếng dựa vào ghế sô pha trong góc VIP, trước mặt là bàn trà phủ đầy những chai rượu Romanée
-Conti đã rỗng.
Hàn Hiến chậm rãi bước vào, vừa thấy cảnh tượng này liền cười đến mức khóe miệng muốn rách tận mang tai.
"Giang Thiếu đúng là chịu chơi! Nếu mỗi ngày quán bar của tôi đều có khách như cậu, chắc tôi cười đến tỉnh cả trong mơ mất."
Giang Cảnh Sơ nghe vậy, ngay cả mí mắt cũng không buồn động đậy.
Xin chào các độc giả thân yêu,
Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!
Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.
Thương mến, Vèm Chanh!
Hàn Hiến quen thói nhìn sắc mặt đoán ý, lập tức nhận ra có gì đó không ổn. Tuy biết vị này vốn ít nói nhưng hôm nay khí áp lại thấp đến bất thường.
Anh ta thu lại vẻ mặt cà lơ phất phơ, khó hiểu liếc nhìn Hướng Đông, dùng khẩu hình miệng hỏi: "Chuyện gì thế?"
Hướng Đông nhún vai: "Ai biết? Hỏi cũng không nói, chỉ bắt tôi uống với cậu ấy."
Hàn Hiến nhìn cảnh tượng trước mắt, bỗng cảm thấy quen thuộc một cách lạ kỳ.
Năm năm trước, sau khi người kia rời đi, Giang Cảnh Sơ cũng sa vào trạng thái như thế này, kéo dài suốt mấy tháng trời.
Nghĩ đến đây, ánh mắt anh ta trầm xuống. Đá nhẹ vào chân Hướng Đông rồi chen sang ngồi cạnh Giang Cảnh Sơ.
"Là... gặp lại rồi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!