Thứ sáu tuần này là ngày hẹn trước với Tĩnh Nhã để đến công ty xem bản thiết kế phối cảnh mặt bằng.
Tần Họa và Tống Á Lệ đã có mặt trong phòng họp từ sớm để chuẩn bị.
Đúng mười giờ, Tĩnh Nhã đến đúng hẹn. Để thể hiện sự coi trọng, Phương Dĩ Sâm đích thân ra tận cửa công ty đón cô.
Nhưng điều khiến tất cả mọi người bất ngờ là lần này, đi cùng cô ấy lại có cả Giang Cảnh Sơ.
Vị thiếu gia nhà họ Giang mà bấy lâu chỉ nghe danh chứ chưa từng gặp mặt, vừa bước vào công ty liền khiến tất cả nhân viên nín thở, đồng loạt dõi theo.
Ngũ quan anh tuấn nổi bật, ánh mắt sâu thẳm, sống mũi cao, đôi môi mỏng lạnh lùng, vóc dáng cao ráo nổi bật, chiếc áo sơ mi đen ôm lấy thân hình rắn rỏi.
Cúc áo nơi cổ buông hờ hai nút, cả người toát lên vẻ quý khí xa cách, lại pha chút ngông cuồng bất cần.
Khi Giang Cảnh Sơ và Tĩnh Nhã khuất sau góc hành lang dẫn vào văn phòng, mọi người đều âm thầm thở dài trong lòng.
Thượng đế quả thật không công bằng.
Không chỉ cho anh thân phận và tài sản vượt trội mà ngay cả gương mặt này cũng quá mức xuất sắc!
Thật ra Giang Cảnh Sơ ban đầu không định tới.
Hôm qua, khi Tĩnh Nhã gọi cho anh, anh đã lấy lý do bận công việc để từ chối.
Nhưng chẳng hiểu sao Giang phu nhân lại biết được chuyện này, đích thân đến công ty mắng anh một trận. Giang Cảnh Sơ không muốn tai mình mọc kén nên đành miễn cưỡng đồng ý.
Phương Dĩ Sâm đưa hai người vào văn phòng, lúc này Tần Họa đang quay lưng lại phía cửa, điều chỉnh máy chiếu.
Cô mặc một chiếc áo len dệt kim màu be phối cùng quần jeans ống rộng cạp cao. Mái tóc đen mượt buộc cao thành đuôi ngựa, cả người toát lên vẻ gọn gàng mà vẫn thanh thuần.
Ngay giây đầu tiên, ánh mắt của Giang Cảnh Sơ đã dừng lại nơi cô, trong mắt lóe lên tia sâu thẳm. Những ngón tay đang bỏ túi cũng bất giác siết lại.
Tần Họa nghe tiếng động mới quay đầu lại.
Ánh mắt hai người giao nhau thoáng chốc nhưng Giang Cảnh Sơ đã nhanh chóng giấu đi cảm xúc nơi đáy mắt, trong đôi đồng tử đen láy chẳng để lộ lấy một tia khác thường. Chỉ trong hai giây, anh dửng dưng dời mắt, cúi đầu nhìn về phía Tĩnh Nhã bên cạnh.
Tần Họa trước đây đã từng nghĩ đến khả năng sẽ gặp lại Giang Cảnh Sơ. Dù sao thì đã nhận dự án của Tĩnh Nhã, chuyện đó sớm muộn cũng xảy ra. Nhưng cô từng nghĩ, ít nhất cũng phải đến lúc trình bày phần triển lãm toàn cảnh 360 độ cơ. Chỉ thế thôi đã đủ để thấy, Giang Cảnh Sơ rất coi trọng Tĩnh Nhã.
Hai bên chào hỏi xã giao, Phương Dĩ Sâm cung kính mời hai người ngồi vào chỗ, ra hiệu có thể bắt đầu.
Tống Á Lệ vốn là người luôn ganh đua cao độ, nay thấy cả Giang Cảnh Sơ cũng đến đích thân, đương nhiên càng không muốn bỏ qua cơ hội thể hiện.
"Vậy để tôi trình bày trước."
Cô tự tin bước đến trước máy chiếu, mở bản thiết kế của mình lên, bắt đầu thuyết trình tỉ mỉ từng chi tiết.
Tần Họa chăm chú quan sát, đồng thời so sánh sự khác biệt giữa bản thiết kế của Tống Á Lệ và bản thân mình.
Dường như có một ánh nhìn lướt nhẹ qua người mình, sống lưng Tần Họa vô thức căng lên. Cô nhân cơ hội sắp xếp lại tài liệu, len lén liếc sang, thì ra là mình nghĩ nhiều rồi.
Giang Cảnh Sơ chống một tay lên cằm, chăm chú nhìn lên máy chiếu, ánh mắt không hề lướt qua cô dù chỉ một chút.
Lúc này, Tĩnh Nhã nghiêng người sang thì thầm điều gì đó bên tai anh. Giang Cảnh Sơ nghe xong chỉ khẽ lắc đầu.
Đợi đến khi Tần Họa quay đầu đi, ánh mắt anh mới một lần nữa dừng lại nơi cô, ánh nhìn bỗng trở nên u tối.
Vừa rồi Tĩnh Nhã hỏi anh có cần làm thêm một phòng chiếu phim không. Cô nói, nữ thiết kế họ Tần đã từng đề xuất nên có một phòng như vậy.
Giang Cảnh Sơ đương nhiên không cần, anh đâu có định sống ở đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!