Chương 10: Lúc Giết Người Sẽ Xuất Hiện

Kỳ Bất Nghiễn bảo Hạ Tuế An đưa đầu lại gần.

Nàng không biết hắn muốn làm gì, chần chờ một lúc nhưng vẫn ngoan ngoãn xích đầu gần lại.

Một con nhện từ cổ tay Kỳ Bất Nghiễn bò ra, mắt thấy sắp bò lên trán của nàng, Hạ Tuế An mạnh mẽ bật dậy đẩy Kỳ Bất Nghiễn ra, vẻ mặt kháng cự, còn thiếu chút nữa tông cửa bỏ chạy.

Kỳ Bất Nghiễn khẽ cười nhẹ: "Cô sợ cái gì? Vừa rồi không phải cô nói muốn đi theo ta, chẳng lẽ ngay cả cổ trùng ta nuôi cũng không tiếp nhận được?"

Hạ Tuế An kiên trì đứng cách hắn vài bước.

Hắn cũng không nhúc nhích, ngồi tại chỗ.

truyện đã full trên truyệnHD

Hai tay thiếu niên để trên mặt bàn, ngón tay gõ nhẹ như có như không, ý cười trên mặt không giảm, mặt ngọc nhu hòa lẳng lặng nhìn nàng.

Giằng co thật lâu, Hạ Tuế An lết thân trở về, từng chút từng chút tới gần Kỳ Bất Nghiễn.

Còn nhớ lúc trước hắn đã nói muốn có được nhất định phải trả giá, nàng cho rằng đây là cái giá phải trả cho việc muốn đi theo hắn, giống như việc bị Hắc Xà của hắn cắn một cái lúc đi chôn cất bà cụ, sẽ đau, nhưng không chết.

Tay Kỳ Bất Nghiễn khẽ động, con nhện nhanh chóng bò lên mặt Hạ Tuế An, trái tim nàng đập kịch liệt.

Con nhện bắt đầu cắn nàng.

Không chỉ một miếng mà liên tục cắn vài miếng.

Hạ Tuế An sợ tới mức nhắm mắt, vô tình nắm lấy tay Kỳ Bất Nghiễn.

Kỳ Bất Nghiễn ung dung thưởng thức cảnh con nhện tím gặm miếng thịt nát trên trán Hạ Tuế An, cũng không quan tâm giờ phút này nàng có giữ chặt tay hắn hay không: "Bộ cô muốn để lại sẹo trên mặt hả?"

Động tác muốn giãy dụa của thiếu nữ dừng lại.

Không phải chri đơn giản là để cổ trùng cắn nàng?

Hắn cúi đầu nhìn xuống bàn tay cô đang nắm lấy tay mình, cảm giác mới lạ ngoắc ngón tay út của nàng: "Nếu như không muốn, vậy để cho nó ăn hết đống thịt thối kia đi, dù sao ta cũng không quan tâm cổ ta nuôi lớn lên có xấu hay không đâu.

"

"Tất cả tùy cô.

"

Nuôi người và nuôi cổ rốt cuộc có gì khác nhau nhỉ.

Đột nhiên, hắn muốn thử.

Vừa dứt lời, Hạ Tuế An mở mắt ra, đúng lúc nhìn thấy vừa vặn của Kỳ Bất Nghiên, thấy hắn đang quan sát ngón tay của nàng.

Bàn tay thiếu niên thon dài to lớn, khác với kích thước và chiều dài của nàng.

Suy nghĩ của nàng đều bị con nhện tím trên mặt chiếm giữ: "Con nhện này có thể trị thương?"

Kỳ Bất Nghiễn "Ừ" một tiếng.

Thật thần kỳ.

Hạ Tuế An trong lòng thán phục, nhưng thói quen sợ trùng xà vẫn không thể thay đổi, mỗi lần con nhện di chuyển, nàng sẽ bất giác run rẩy, nhung không nhắm mắt nữa mà nhìn xuống mặt đất.

truyện đã full trên truyệnHD

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!