Chương 42: (Vô Đề)

Thấy con gái cũng đòi đi, Hạ Thục Nghi bèn pha cho con một bình sữa để uống dọc đường.

Hạ Thục Nghi không đi hóng chuyện, có thời gian đó, thà ở nhà đọc sách làm bài còn hơn. Cô có nhiều bài toán không biết làm, cần luyện tập thêm. Thời gian dành cho việc học không còn nhiều, cô không thể lãng phí.

Nguyễn Đình Chu bèn bế con gái ra ngoài.

Ngoài anh ra, còn có Lê Thanh Phong.

Anh ta là người thích đến cửa hàng Cung Tiêu nhất: "Hôm nay có một bưu kiện đến, tôi nhờ ba mẹ gửi cho ít tài liệu học tập, đến lúc đó mọi người xem nhiều một chút, biết đâu lại có ích."

"Được!" Nguyễn Đình Chu gật đầu, anh bế con gái ngồi sau chiếc xe đạp khung ngang, người đạp xe là Lê Thanh Phong.

Chẳng mấy chốc đã đến hợp cửa hàng Cung Tiêu, Nguyễn Đình Chu bế con vừa xuất hiện, không ít người đang xếp hàng mua đồ đều không kìm được mà ngoái nhìn, có người còn khẽ xì xào: "Ối chà, con bé kia trắng trẻo thật!"

"Cô bé đáng yêu quá!"

"Con nhà ai mà kháu khỉnh thế nhỉ?"

"Ba con bé trông cũng được đấy chứ, đẹp trai hơn hẳn ông chồng ở nhà tôi, thảo nào con bé xinh xắn, giống ba nó!"

"Nhìn con bé này xong, nghĩ đến lũ quỷ sứ ở nhà mà thấy ngứa cả mắt!"

Nguyễn Sơ Đường biết mọi người đang khen mình, cô bé đắc ý nhướng mày, nhoẻn miệng cười thật tươi với bọn họ, khiến ai nấy đều yêu thích, chỉ muốn chạy lại bàn với Nguyễn Đình Chu cho bế một lát, nựng cái má phúng phính.

Mong sao sau này mình cũng sinh được một đứa con đáng yêu như thế.

Nguyễn Đình Chu lo lắng ôm chặt Nguyễn Sơ Đường, chỉ sợ con gái bị người ta giành mất, mua xong hộp phấn rôm liền vội vàng chạy đi.

Lúc đợi Lê Thanh Phong, anh liền lấy hộp phấn rôm ra, xoa một lớp lên cổ, nách và khoeo chân cho Nguyễn Sơ Đường. Lớp phấn thơm tho, khô ráo thoa lên người rất dễ chịu.

Ngay lúc anh đang chăm sóc Nguyễn Sơ Đường, đột nhiên có một người phụ nữ chạy tới: "Đồng chí ơi đồng chí, cứu tôi với, có kẻ xấu! Anh làm ơn giúp tôi bắt hắn lại, tôi bế con giúp anh cho, yên tâm, tôi bế trẻ con giỏi lắm!"

Nguyễn Sơ Đường sợ hãi ôm chặt lấy Nguyễn Đình Chu: [Đồ lừa đảo! Mấy người là bọn buôn người, thấy mình đáng yêu nên định bắt cóc mình đi chứ gì! Ba mình không dễ bị lừa thế đâu!]

Nguyễn Đình Chu lạnh lùng nhìn người phụ nữ mặt mày hớt hải trước mắt, nếu không nghe được tiếng lòng của con gái, suýt nữa anh đã tin lời mụ ta.

Vừa nghe đến bọn buôn người, chắc hẳn cô ta đã trộm không ít con nhà người ta rồi.

Từ khi có con, Nguyễn Đình Chu mới thấu hiểu con cái quan trọng với cha mẹ đến nhường nào.

Kẻ này lại dám lừa bắt Đường Đường của anh.

Nghĩ đến đây, Nguyễn Đình Chu không nói một lời, túm lấy tay người phụ nữ định lôi mụ ta đến đội dân phòng. Người phụ nữ sợ hãi giãy giụa không ngừng: "Bớ người ta! Cứu tôi với! Có kẻ sàm sỡ!"

Thời buổi này, tội sàm sỡ là tội lớn. Mọi người vừa nghe tiếng, lập tức chạy đến giúp đỡ, ai nấy đều hùng hổ, ra vẻ trừ gian diệt ác, tay cầm nào đá, nào gậy, nào liềm, nào đòn gánh, thậm chí có người còn cầm cả làn đi chợ sẵn sàng tấn công.

Nguyễn Sơ Đường gào thét trong lòng: [Ba mình không có sàm sỡ ai hết! Cũng không thèm nhìn xem mụ kia trông thế nào nữa, ba mình mới không thèm để mắt tới nhé!]

Khóe miệng Nguyễn Đình Chu giật giật. Con gái yêu ơi, cho dù mụ ta có xinh đẹp đến mấy, ba cũng không đi sàm sỡ người ta đâu.

Thấy ai nấy đều đằng đằng sát khí, coi mình như kẻ xấu, Nguyễn Đình Chu thấy cần phải lớn tiếng giải thích: "Bà con ơi, đừng để mụ ta lừa! Tôi không sàm sỡ ai cả, tôi đang bắt kẻ xấu! Mụ này là bọn buôn người, định lừa bắt con gái tôi!"

[Đúng đúng đúng! Trong tay bọn chúng còn có ba đứa trẻ bắt từ công xã khác đến nữa đấy! Không tin mọi người cứ ra đống cỏ mà xem, ba đứa bé đó vẫn còn bất tỉnh kia kìa!]

[Bọn chúng thấy mình đáng yêu, lại còn là trẻ sơ sinh nên định bắt đi bán lấy tiền. Hứ, mình mới không dễ bị bắt cóc thế đâu!]

Nguyễn Đình Chu siết chặt tay, gần như muốn bẻ gãy cánh tay người phụ nữ: "Nói! Đồng bọn của mày đâu? Có phải mày đã bắt cóc những đứa trẻ khác không?"

"Tôi không có! Tôi không làm! Anh nói bậy!" Người phụ nữ không ngờ gặp phải thứ dữ, thấy mọi người tin lời anh, sợ đến mức la hét inh sỏi, tưởng làm vậy là có thể thoát nạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!