Chương 9: (Vô Đề)

Bữa tối hôm nay là một buổi tiệc chiêu đãi đối tác.

Địa điểm được chọn tại một nhà hàng tư nhân có không gian yên tĩnh, tao nhã.

Bảy tám người, đều là người cùng ngành.

Được phép dẫn theo người nhà.

Giang Chi Hoài và Lâm San vậy mà cũng có mặt.

Thẩm Vọng Tân vừa bước vào cửa, mọi người liền đứng dậy, niềm nở chào hỏi.

"Thẩm tổng, cuối cùng cũng chịu cho chúng tôi diện kiến vị hôn thê bấy lâu nay anh giấu kín rồi."

Chỉ có Giang Chi Hoài vẫn ngồi tại chỗ, lạnh lùng nhìn tôi đi theo sau Thẩm Vọng Tân.

Lâm San ngồi bên cạnh, sắc mặt cũng không được tốt lắm.

Ánh mắt Thẩm Vọng Tân chạm phải ánh mắt Giang Chi Hoài giữa không trung.

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, dường như có tia lửa tóe ra.

Sau đó, Thẩm Vọng Tân cong môi,

"Phải, theo đuổi bấy lâu, cuối cùng cũng toại nguyện."

Mọi người cười ồ lên,

"Ra là vậy, bảo sao bao năm rồi bên cạnh chẳng có ai, hóa ra trong lòng đã có người rồi."

"Ừ, thích cô ấy từ hồi còn đi học."

Thẩm Vọng Tân trả lời rất thẳng thắn, nắm tay tôi, ngồi xuống ngay đối diện Giang Chi Hoài.

Giang Chi Hoài hừ lạnh một tiếng,

"Vậy sao hồi đi học không đến với nhau, chẳng lẽ người ta không thích cậu à?"

Mùi thuốc s.ú.n. g bỗng nhiên xuất hiện khiến mọi người trở nên cảnh giác.

Đồng thời, họ tò mò nhìn tôi, chờ đợi câu trả lời của tôi.

Ta vì người tiễn đưa vặn dặm

Người vì ta khóc mù đôi mắt

Tôi ngượng ngùng gãi đầu,

"Hồi đó, mắt em bị bệnh, thị lực không tốt..."

"À à, là đi chữa bệnh phải không?" Mọi người bừng tỉnh hiểu ra,

"Mắt bị bệnh là chuyện lớn, đúng là phải tìm bác sĩ giỏi."

Thẩm Vọng Tân bật cười.

Khiến mặt Giang Chi Hoài tím tái lại.

Chủ đề nhanh chóng chuyển từ chuyện riêng sang công việc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!