Dự án tiến triển thuận lợi.
Cuối thu, tiến độ nghiên cứu và phát triển đã vượt quá một nửa.
Một buổi sáng nọ, khi tôi đang ở dưới sảnh công ty chào tạm biệt Thẩm Vọng Tân thì gặp Lâm San đang đứng ở cửa chờ tôi.
Trông cô ta rất tiều tụy, gầy trơ xương.
Tóc tai rối bù, ngọn tóc khô xơ.
Cứ như… vừa bị ai hành hạ vậy.
"Tiểu Sơ, cậu có thể giúp tôi một chút không?"
Cô ta chặn tôi ở cửa.
Cậu sao vậy?
Cô ta còn chưa mở miệng nói, nước mắt đã rơi lã chã,
"Cậu có thể nói với bọn họ rằng đoạn ghi âm đó là giả, là do cậu bịa đặt ra được không…"
Tôi lạnh nhạt gỡ tay cô ta ra.
"Cậu có biết mình đang nói gì không?"
Nếu nói như vậy, người xui xẻo sẽ là tôi.
"Tôi biết, tôi sai rồi, Tiểu Sơ, bây giờ cả công ty đều đang cười nhạo tôi… Tôi thật sự biết sai rồi."
Tôi nghiêm nghị nhìn cô ta, hỏi ngược lại:
"Chuyện cô đăng ký học bổng thay tôi, cô có bằng lòng giúp tôi làm rõ sự việc không?"
Cô ta há miệng, mặt trắng bệch,
"Không được… Nếu tôi thừa nhận nữa, thì danh tiếng của tôi…"
Tôi lạnh lùng nói:
"Trận chiến dư luận này, là do chính cô khơi mào, hậu quả ra sao, cũng nên tự mình gánh chịu. Ba chữ xin lỗi, không cần nói với tôi."
Không lâu sau đó, Giang thị xảy ra một chuyện lớn.
Giang Chi Hoài đột nhiên bị cách chức.
Ngày Giang Đường kế nhiệm chức chủ tịch công ty, chị ấy nhắn tin cho tôi, mời tôi và Thẩm Vọng Tân đi ăn tối.
Vừa gặp mặt, Giang Đường đưa một bó hoa tươi cho tôi. Tiểu Sơ, cảm ơn em.
Thẩm Vọng Tân ở bên cạnh, lạnh nhạt hừ một tiếng, nhận lấy bó hoa.
Giang Đường liếc Thẩm Vọng Tân, cười nói:
"Nếu không phải nhờ bài đăng của anh, em cũng chẳng thắng dễ dàng thế này đâu."
Giang Đường muốn đánh bại Giang Chi Hoài, đương nhiên phải thâm nhập từ mọi mặt.
Cô tra được đoạn chat giữa mẹ Giang Chi Hoài, cũng chính là mẹ kế của cô, với Lâm San năm xưa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!