Mấy tháng tiếp theo, tôi sống dở c.h.ế. t dở trong tay Giang Chi Hoài và Lâm San.
Phương án thiết kế liên tục bị hai người họ bác bỏ.
Mỗi lần ầm ĩ đến tai sếp, anh ta lại bắt tôi phải nghĩ cho đại cục.
Chuyện giữa ba chúng tôi được đồn ầm lên.
"Cô Lâm San kia, nghe nói là bạn gái chính thức của Giang tổng, Hứa Thức Sơ nhận tiền của mẹ anh ta, cố ý làm tiểu tam phá hoại tình cảm của họ, khiến hai người chia tay."
"Ôi, xấu xa vậy à, thảo nào người ta nhằm vào cô ta."
"Đáng đời, tiểu tam thì phải thế."
Tôi đang ở trong nhà vệ sinh, nghe đồng nghiệp xì xào bàn tán, bèn đẩy cửa bước ra.
Tiếng nói chuyện đột ngột im bặt.
Mấy người lúng túng nhìn tôi,
"Tiểu Sơ, cô cũng ở đây à?"
Tôi rửa tay,
"Những lời này là ai nói?"
"À, là Lâm San. Đều là lời cô ta nói, chúng tôi làm sao mà tin được."
Vậy sao…
Chiều hôm đó, một shipper bước vào công ty của Giang Chi Hoài.
Đặt một chiếc máy ghi âm đang mở lên quầy lễ tân, người nhận ghi tên Lâm San.
Cũng chính là thư ký của Giang Chi Hoài.
"Hai năm cô theo đuổi Giang Chi Hoài, ngày nào tôi cũng ngủ với anh ta."
"Anh ta nói chuyện với cô, là vì tôi thấy trò này kích thích, thật ra cô mới là tiểu tam…"
Hai câu này được phát đi phát lại ở quầy lễ tân.
Là đoạn tôi ghi âm được khi gặp Lâm San ở bữa tiệc hôm đó.
Vì năm đó bị cô ta hại, tôi đã hình thành thói quen luôn mang theo máy ghi âm bên mình.
Đợi đến khi Lâm San vội vàng chạy xuống, cả công ty đều đã biết chuyện.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cô ta đã có một cụm từ miêu tả.
Thích bị cắm sừng.
Vài ngày sau, chị gái của Giang Chi Hoài đến tìm tôi.
"Tôi cảm thấy với năng lực của cô, tạm thời không thể đảm nhiệm dự án này."
Cô ấy đi thẳng vào vấn đề, rất thẳng thắn,
"Tôi sẽ cân nhắc thay người."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!