Khương Nghiêm mặc đồng phục vest của Hạ thị, qua lại trong đại sảnh nhà ăn. Chỉ thấy cô thỉnh thoảng trao đổi với người phụ trách căn tin, thỉnh thoảng lại đến các nơi kiểm tra ghi chép, bận rộn một hồi.
Đoàn người đến cũng không lập tức khiến cho cô chú ý, lúc này cô vừa hay bị người phụ trách gọi lại, hai người đưa lưng về phía Hạ Y Ninh bọn họ đang thảo luận gì đó. Nhân viên văn phòng lặng lẽ đi qua nói vài câu bên tai Khương Nghiêm, cô mới xoay người, trên mặt mang theo giật mình nho nhỏ.
Nhưng ngoại trừ chuyện bất ngờ ngắn ngủi, Khương Nghiêm cũng không thất lễ gì khác, vô cùng tự nhiên đi về phía bọn họ.
Cô nhìn đoàn người Giản Quân, trong lòng đã đoán được thân phận đối phương, nhưng vẫn nhìn Hạ Y Ninh trước: "Giám đốc Hạ, đây là?"
"Khách hàng từ tập đoàn AG, vừa tham quan xong công ty, lại đây dùng cơm."
Vừa nghe khách hàng muốn dùng cơm, cô vội vàng gọi người phụ trách căn tin tới, nhẹ giọng nói: "Hôm nay khu vực gần cửa sổ kia tạm thời dọn ra đi, để cho khách hàng nhiều không gian một chút."
Trừ cái đó ra, cô cũng không có cho nhiều đãi ngộ đặc thù, ví dụ để cho đầu bếp mở bếp nhỏ, hoặc là tạm thời thêm đồ ăn các loại.
Căn tin lúc này đã lần lượt có nhân viên tan ca tới dùng cơm, dần dần náo nhiệt hẳn lên. Hạ Y Ninh dẫn Giản Quân bọn họ ngồi vào vị trí Khương Nghiêm sắp xếp, vài bàn gần đó đều trống không, điều này cũng làm cho bọn họ có thể tương đối tự tại yên tâm nói chuyện với nhau.
Khương Nghiêm cũng không cùng bọn họ, mà là xác định giờ cao điểm dùng cơm mọi thứ vận hành bình thường sau đó mới đi qua, hỏi: "Các vị có kiêng kỵ gì về mặt ăn uống không?"
Yêu cầu lúc trước của Giản Quân, Hạ Y Ninh vừa rồi đã nói với Khương Nghiêm, không nên làm đặc biệt cũng không nên quá khoa trương khiến nhân viên chú ý. Nhưng để khách hàng xếp hàng đi mua cơm quả thật không thích hợp, phương diện này Khương Nghiêm mở cửa sau.
Giản Quân hào phóng lắc đầu: "Không kiêng kỵ gì cả, giống mọi người là được, vất vả cho chủ nhiệm Khương rồi."
Nhưng Khương Nghiêm vẫn tỉ mỉ hỏi một lần sở thích đại khái của khách hàng.
Khương Nghiêm trước khi đi nhìn Tần Ích San, cũng lễ phép hỏi: "Vậy giám đốc Tần thì sao?"
"Tôi cũng có thể, tốt nhất có thể có chút nước canh là được."
Thật ra trước đây doanh thu của căn tin này thấp nhất, số lần cô ấy tới cũng không nhiều, càng miễn bàn sau khi đổi nhà cung cấp, vẫn chưa tới.
Văn phòng thống nhất gửi email, đối với loại thức ăn cung cấp sau khi nhà cung cấp cập nhật cũng đã điều chỉnh, nơi này đã từ cung cấp mì đơn thuần thăng cấp thành mì sợi là chính, các loại đồ ăn vặt đều có.
Khương Nghiêm dẫn nhân viên văn phòng rời đi, rất nhanh liền trở lại, phía sau còn có mấy nhân viên căn tin đi theo. Bữa ăn của mỗi người kết hợp cũng giống nhau, nhưng cẩn thận phân biệt, lại có chút khác. Các vị khách đến từ AG thì ăn mì nhiều một chút, đồ ăn vặt bản địa chiếm tỷ lệ hơi thấp, còn phối cho mỗi người một phần mì ống.
Tần Ích San nhìn Hạ Y Ninh, phát hiện nàng càng khác, món chính thế mà lại là bánh gạo chiên.
"Y Ninh, bánh gạo không dễ tiêu hóa lắm, cậu có muốn đổi mì với mình không?"
Hạ Y Ninh đầu tiên là cắn môi, sau đó cũng không do dự từ chối ý tốt của Tần Ích San. Nàng ngẩng đầu nhìn Khương Nghiêm, thấy cô đang bận rộn kiểm tra xem thức ăn của mỗi vị khách có đầy đủ hay không, trên trán còn lấm tấm mồ hôi.
Nói đến bánh gạo chiên, từ khi nếm thử tay nghề của Khương Nghiêm, tần suất cơm tối để cho đầu bếp tới càng ngày càng ít. Mà gần đây được nàng điểm danh nhắc tới nhiều nhất, chính là bánh gạo chiên.
Đại khái trong ấn tượng của Khương Nghiêm, chỉ cần có bánh gạo, liền ưu tiên sắp xếp. Vừa rồi không cố ý hỏi nàng, có lẽ cũng là bởi vì biết trước hôm nay căn tin cung cấp bánh gạo chiên.
Nhưng loại chi tiết này, ở trước mặt mọi người, khó mà nói.
Tần Ích San thấy nàng nhìn Khương Nghiêm chằm chằm, trong lòng tất nhiên là một trận mất mát. Lại nhớ tới vừa rồi Khương Nghiêm đặc biệt hỏi một lượt khẩu vị ưa thích của mỗi người, duy chỉ có cuối cùng mới nói với Hạ Y Ninh một câu em biết chị muốn cái gì liền đi.
Hiện tại xem ra, quả thật là có càng ngày càng nhiều chuyện cô ấy không biết.
Tần Ích San đè nén mất mát, giả vờ không có gì bắt đầu ăn mì sợi. Vốn trong lòng chua xót, mì nhìn qua cũng không có gì khác với lúc trước phỏng chừng sẽ không ngon đến đâu, ai ngờ mới ăn hai miếng đã làm cho cô ấy không khỏi mở to hai mắt.
Lại yên lặng ăn vài miếng, cuối cùng nhịn không được muốn cùng người bên cạnh chia sẻ một chút cảm nhận: "Hôm nay đầu bếp căn tin này phát huy vượt tiêu chuẩn, hương vị cùng lúc trước mình tới hoàn toàn không giống."
Hạ Y Ninh tới cũng ít, tự nhiên không dễ phán xét, càng miễn bàn Giản Quân lần đầu tới. Chỉ có cô gái phụ trách văn phòng kia thấp giọng cười giải thích: "Giám đốc Tần, cô nên đến sớm một chút, sẽ biết ngay không phải đầu bếp phát huy vượt xa ngày thường, mà là vô cùng ổn định, mỗi ngày đều như vậy."
"Mỗi ngày?"
Thấy vẻ mặt Tần Ích San không tin, cô gái nhắc nhở cô ấy: "Từ khi đổi nhà cung cấp, hương vị nơi này đã ổn định đứng đầu các căn tin rồi, cô khẳng định đã lâu không xem diễn đàn nội bộ của chúng ta."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!