Chương 23: (Vô Đề)

Khương Nghiêm ngồi thử trên sô pha mới một lúc, cảm giác cũng không tệ. Từ vị trí của cô đi xem vị trí giường của Hạ Y Ninh, chỉ có thể nhìn thấy phần cuối giường, nếu tắt đèn, đoán chừng cũng chỉ còn lại một góc giường.

Cái này cũng không tệ, ít nhất tránh cho buổi tối lúc không ngủ được bốn mắt nhìn nhau, xấu hổ gấp bội. Khương Nghiêm suy nghĩ một chút, đứng dậy đi về phía giường Hạ Y Ninh, định dời ghế cuối giường đi một chút, hoàn toàn ngăn trở góc độ cô vừa nhìn từ sô pha.

Cô vừa chuyển xong, chợt nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra, ngay sau đó là tiếng Hạ Y Ninh từ phía sau truyền đến.

"Em đang làm gì vậy?"

Giọng nói có chút lạnh lẽo, không kém mấy so với tối hôm qua.

Khương Nghiêm xoay người, chỉ vào kiệt tác vừa hoàn thành nói: "Em dời vị trí này một chút."

Buổi chiều Hạ Y Ninh đến công ty một chuyến, dự án gần khởi động có không ít chi tiết cần xác nhận lại. Vì chuẩn bị tiệc cưới, nàng đã mấy ngày không nghiêm túc theo vào, hôm nay thật sự không yên tâm vẫn là tự mình đi qua một chuyến. Vừa về đến nhà chợt nghe mẹ Hạ nói Khương Nghiêm đã trở về, nàng cũng không bất ngờ Khương Nghiêm xuất hiện ở phòng mình, chỉ là không ngờ người này lại đứng ở trước giường mình.

Hiện tại còn lâu mới tới giờ đi ngủ, huống hồ cho dù là nên ngủ, Khương Nghiêm cũng không nên xuất hiện ở khu vực này.

Hạ Y Ninh âm thầm véo lòng bàn tay một cái, ổn định tâm trạng. Hôm nay đến công ty bận rộn đã mệt muốn chết rồi, nàng không muốn xung đột với Khương Nghiêm.

"Tôi bảo người ta đổi sô pha, trong khoảng thời gian này em ngủ ở đó trước đi."

Khương Nghiêm từ bên giường đi về phía nàng, trên mặt chẳng có lấy một chút kinh hoảng nào. Hạ Y Ninh âm thầm đánh giá cô, từ đầu đến cuối không thấy cô có chút chột dạ.

Khương Nghiêm đi qua bên cạnh nàng, đi thẳng đến bên cạnh sô pha: "Vừa rồi em đã thử rồi, lớn nhỏ không thành vấn đề, mềm cứng cũng thích hợp." Nghe có vẻ không phản cảm với sự sắp xếp này, nhưng cô vẫn muốn hỏi rõ ràng, "Nhưng tại sao tin tức lại truyền đến chỗ mẹ?"

"Tôi cũng rất muốn biết." Tối hôm qua nàng căn bản không để cho những người khác theo kịp, trên lầu cũng chỉ có nàng và Khương Nghiêm.

Thấy Khương Nghiêm như có điều suy nghĩ, Hạ Y Ninh nhịn xuống phiền muộn trong lòng, nhắc nhở: "Tôi nghĩ trong khoảng thời gian này nên cẩn thận một chút thì tốt hơn. Ngoại trừ ba mẹ, những người khác trong nhà có lẽ cũng đang để ý đến chúng ta."

Nói để ý đã là khéo léo, Khương Nghiêm có thể tưởng tượng ra một đôi mắt chăm chú nhìn sau lưng kia.

"Được, em sẽ tận lực phối hợp."

Từ tối hôm qua đến hôm nay thái độ của Khương Nghiêm cũng không tệ, điều này làm cho Hạ Y Ninh không có gì để nói. Nhưng để Khương Nghiêm vào phòng mình, lòng phòng bị bất luận như thế nào cũng không thể buông xuống. Huống chi vừa rồi còn thấy cô dừng lại bên giường mình, cho dù chỉ là di chuyển ghế cuối giường.

Đêm đó Hạ Y Ninh nằm ở trên giường chờ rất lâu mới miễn cưỡng ngủ, đầu tiên là không thích ứng trong phòng có thêm một người, sau lại không yên tâm ngủ trước Khương Nghiêm, cuối cùng là nghe được tiếng hô hấp Khương Nghiêm ngủ say mới dần dần buông lỏng cơn buồn ngủ, nhắm mắt lại.

Ngày hôm sau thức dậy, nàng cố gắng giữ vững tinh thần nói với Khương Nghiêm: "Tôi sẽ nhanh chóng sắp xếp dọn ra ngoài."

Ngủ chung một phòng với Khương Nghiêm ba tháng như vậy ai có thể chịu được, quầng thâm mắt cũng có thể tra tấn nàng hư người, chuyển đến phòng cưới độc lập nhất định phải sớm.

**

Nhà họ Hạ không chỉ giữ chữ tín, cũng đủ hào sảng, lúc trước bàn chuyện hôn sự đã đồng ý hợp tác đầu tư ở tiệc cưới ngày hôm sau liền đúng hạn tới. So sánh với mấy khoản đầu tư trước khi kết hôn, đây mới thật sự là cứu người ta một mạng.

Khương Triều Hãn ở trong phòng làm việc nhìn hợp đồng vừa ký xong, rất là hài lòng.

Bộ phận thị trường của Khương Đạt Minh dựa vào mấy hợp đồng này mà hoàn thành chỉ tiêu  trước thời hạn cả năm, nhưng anh ta lại không thỏa mãn.

"Ba, nhà họ Hạ lớn mạnh như vậy, chi bằng chúng ta tiến thêm một bước, lại thêm mấy hạng mục nữa?"

Khương Triều Hãn đặt hợp đồng lại trên bàn, cũng không lạc quan: "Nhà họ Hạ chưa chắc sẽ đồng ý, những thứ này đều đã nói trước, bọn họ cho đương nhiên sảng khoái. Nếu bây giờ chúng ta muốn thêm vào, người ta chưa chắc chịu để ý."

"Con đã nói với Tiểu Nghiêm rồi, bảo nó nắm chắc Hạ Y Ninh, đến lúc đó để Hạ Y Ninh đi nói chuyện với ba cô ta. Nhà họ Hạ hiện tại không đồng ý, về sau nói không chừng sẽ thay đổi chủ ý."

"Đạt Minh, Hạ Lang Ngôn yêu thương con gái không sai, nhưng con cũng đừng đặt hy vọng lên người Tiểu Nghiêm. Con bé đến nhà họ Hạ có thể đứng vững gót chân hay không còn chưa chắc, chúng ta nhanh như vậy bám lấy, sợ là lộ át chủ bài ra quá sớm."

Khương Đạt Minh cũng biết không nên nóng vội, nhưng mắt thấy những món nợ lần lượt đến hạn, không phải do bọn họ bình tĩnh chờ đợi.

"Các khoản vay của ngân hàng có thể được gia hạn, nhưng tiền hàng từ phía nhà cung ứng phải được thanh toán trước cuối năm. Và hai trái phiếu đáo hạn vào đầu năm tới, cũng không phải là số lượng nhỏ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!