Khương Nghiêm đi đến cửa hàng cũ, nhìn thấy cửa hàng náo nhiệt hơn thường ngày rất nhiều, quả thực có chút bất ngờ. Nhân viên phục vụ thấy cô đến, cười chạy đến đón, đồng thời quay đầu lại gọi ông chủ Tiền đang bận rộn trong bếp.
"Vẫn như cũ sao?"
Khương Nghiêm ngồi vào vị trí quen thuộc, ngẩng đầu cười với cô ấy: "Đúng vậy, vẫn như cũ, nhưng hôm nay lại thêm một cái bánh quẩy."
Ông chủ Tiền lau tay từ phòng bếp đi ra, cũng là vẻ mặt vui vẻ: "Mới kết hôn ngày hôm sau đã chạy tới chỗ chú, tiểu thư nhà họ Hạ không có ý kiến chứ?"
Ông ấy vẫn không quen gọi Hạ Y Ninh là vợ của Khương Nghiêm, cảm thấy nói ra có chút không được tự nhiên. Nhưng trong lòng ông ấy cũng không phản cảm loại quan hệ bạn đời đã được pháp luật công nhận này, dù sao quốc gia đã thừa nhận, ông ấy có cái gì có thể phản đối chứ.
Khương Nghiêm nhớ đến vẻ mặt đề phòng và lạnh nhạt của Hạ Y Ninh tối hôm qua, không sao cả lắc đầu: "Không sao, cô ấy sẽ không để ý chuyện này."
Ông chủ Tiền quay về phòng bếp dặn dò vài câu, sau đó tự mình bưng đồ ăn Khương Nghiêm gọi ra.
"Ăn bánh rán lại ăn bánh quẩy thì phải uống thêm trà."
Khương Nghiêm thấy ông chủ Tiền còn bưng tới một bình trà, giá tiền là loại đắt nhất trong tiệm.
Cô nhìn bốn phía, không khỏi tò mò: "Hôm nay kinh doanh hình như cực kỳ tốt, nhưng những người này hình như đều là khách mới?"
Cửa hàng này nhiều năm qua gần như đều buôn bán cho láng giềng, khách quen phần lớn cũng là người lớn tuổi. Nhưng hôm nay có thêm không ít người trẻ tuổi, tuổi tác cũng xấp xỉ với Khương Nghiêm.
"Cái này phải cảm ơn cháu."
"Cảm ơn cháu?"
"Ngày hôm qua bận rộn xong tiệc cưới chú cũng không lo lắng gì, kết quả đến nửa đêm, Tiểu Lai liền cầm điện thoại chạy tới nói với chú, nói là tin tức chú nấu ăn cho tiệc cưới của hai người truyền ra ngoài."
Ông ấy bĩu môi nhìn bóng lưng cô gái trẻ tuổi ngồi cách đó không xa, thấp giọng nói: "Cô gái kia nói là vloger ẩm thực gì đó, hôm nay tới thăm cửa hàng. Gọi nửa bàn thức ăn, ăn mấy tiếng rồi vẫn chưa đi."
Khương Nghiêm thò người ra nhìn rồi thu hồi đánh giá: "Cái này tương đương với tuyên truyền miễn phí, rất tốt."
Hơn nữa hiệu quả cũng rất rõ ràng, kéo theo dòng khách trẻ tuổi, chứng tỏ vloger nhận được tin tức không chỉ có một người này.
"Xem sao rồi hẵng nói, có thể cũng chỉ náo nhiệt dăm ba bữa, chờ hết hứng thú cũng không có gì."
Trong lời nói của ông chủ Tiền vừa bao hàm chờ mong lại kiềm chế không dám ôm quá nhiều hy vọng, Khương Nghiêm đoán đại khái trong quá khứ ông ấy từng vì thế mà thất vọng, còn không chỉ một lần.
Điền Thăng lại tới chơi, nhìn thấy tình hình trong cửa hàng, cũng không che giấu sự hâm mộ của mình, nhưng cũng không tiếc tỏ vẻ chúc mừng ông chủ Tiền.
"Lão Tiền, lần này xem như hết khổ rồi, sáng sớm con nhà tôi nói với tôi, trên Weibo có mấy bài giới thiệu về cửa hàng của ông."
Ông chủ Tiền cười rót trà cho ông ấy, rất thẳng thắn: "Nói không vui là giả, nếu trong cửa hàng vẫn có thể duy trì lượng khách như vậy, ngược lại tôi còn có thể kiên trì thêm vài năm nữa."
Điền Thăng biết thân phận của Khương Nghiêm, lôi kéo cô cùng cổ vũ ông chủ Tiền: "Lão Tiền, có đôi khi ông tụt hậu, theo không kịp thời đại. Hiện tại vất vả lắm mới có đột phá, ông không nghĩ làm sao để nắm chắc, ở chỗ này cảm khái cái gì." Ông ấy vừa nói vừa nhìn Khương Nghiêm, "Tiểu Khương giúp ông một việc lớn như vậy, ông lại dùng thái độ này tạ ơn người ta sao?"
Khương Nghiêm buông đũa, liên thanh tỏ vẻ chính mình thật ra cũng chưa làm cái gì.
"Cháu đừng khách khí với ông ấy, Hải Thành có rất nhiều đầu bếp giỏi, lão Tiền trong lòng ông ấy cũng biết rõ."
Khương Nghiêm vốn định tìm một cơ hội lén lút nói lời cảm ơn với ông chủ Tiền, nếu Điền Thăng đã nói, cô cũng nói tiếp: "Thật ra bà Hạ cũng vẫn muốn biểu đạt lòng biết ơn, đặc biệt dặn dò cháu gặp mặt bày tỏ. Cháu biết ông chủ Tiền không thích những lời khách sáo này, nhưng đây thật sự là sự cảm kích chân thành của hai nhà chúng cháu."
Tiệc cưới đối với hào môn mà nói, vừa là một bữa tiệc, cũng là một loại phô bày. Hiệu quả như thế nào, vô cùng quan trọng. Mẹ Hạ mặc dù không nói rõ, nhưng tối hôm qua trong bữa tiệc bà vài lần âm thầm quan sát phản ứng của mấy nhân vật kia, liền đủ thấy đối với tay nghề của ông chủ Tiền tồn tại chờ mong như thế nào.
Tối hôm qua Ông chủ Tiền trở về, đã nhận được quá nhiều tán thưởng, trên mặt thỉnh thoảng liền hiện lên ý cười. Ông ấy cũng là một người hiểu rõ, hảo cảm đối với Khương Nghiêm bởi vậy tăng lên không ít.
"Tiệc cưới là cơ hội cô cho chú, muốn nói lời cảm ơn, cũng nên là chú đáp lễ trước. Tối hôm qua bán rán và bánh rán hành, có phải cảm thấy cũng không tệ lắm không?"
Khương Nghiêm không chút do dự: "Rất ngon, siêu ngon."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!