Chương 21: Chị sẽ hối hận

Khương Nghiêm đương nhiên rõ ràng đêm nay căn bản không phải ngày tốt cảnh đẹp gì, lại càng không phải hỉ sự nhân gian. Chỉ là bận rộn cả ngày vất vả thở ra liền nghe được câu hỏi như vậy, giống như khẩn cấp đuổi cô đi, đổi lại tâm trạng ai cũng sẽ không tốt.

Cô xoay người nhìn Hạ Y Ninh, trong ánh đèn mờ tối, thần sắc trên mặt đối phương khiến người ta không thể nhìn rõ. Nhưng ngữ khí là vô cùng gượng gạo và lạnh nhạt, tựa hồ còn mang theo phòng bị nhè nhẹ, điều này làm cho Khương Nghiêm cảm thấy không quá thoải mái.

"Chị sắp xếp em ngủ chỗ nào thì em ngủ chỗ đó, dù sao nơi này cũng không phải nhà của em."

Cô trả lời dứt khoát lưu loát, giống như cũng không kỳ vọng qua đêm ở đây. Trong lòng Hạ Y Ninh lộp bộp một chút, câu trả lời này không giống với dự đoán của nàng.

Nàng cho rằng Khương Nghiêm sẽ nhân cơ hội ở lại, dù sao đêm nay có lý do danh chính ngôn thuận như thế. Nếu như nàng không nghe thấy Khương Đạt Minh nói, có lẽ nàng sẽ cảm thấy một tia thưởng thức đối với thái độ này của Khương Nghiêm, nhưng mà lúc này lại càng cảm thấy dối trá.

"Em phân rõ cái này vậy thì không còn gì tốt hơn." Hạ Y Ninh chỉ phòng đối diện phòng, "Phòng kia là dành riêng cho em, trong khoảng thời gian này em sẽ ngủ ở đó."

Khương Nghiêm thuận theo sự trông cậy của nàng đi qua, thật đúng là cửa đối cửa, xem ra đã sớm có chuẩn bị. Đã có tin tức, cô cũng lười ở lại chỗ này làm người ta chán ghét, xã giao một ngày cô không thể chờ đợi được muốn đi tắm nước nóng.

Khi cô xoay người đang muốn rời đi, lại bị Hạ Y Ninh gọi lại: "Chờ một chút."

Khương Nghiêm quay đầu lại, chờ nàng nói ra yêu cầu khác. Tuy có không kiên nhẫn, nhưng cũng không có phát tác.

"Em không thể đi qua đó nhanh như vậy, chờ mọi người ngủ hết rồi em mới đi."

Đêm nay bên trong căn bản không có người nhà họ Hạ, nếu mọi người, chỉ là người giúp việc ở lại phụ trách chăm sóc hai người. Khương Nghiêm bất đắc dĩ lắc đầu, cảm khái cuộc sống "Hợp đồng ở rể" này thật không dễ chịu, ngay cả ngủ cũng phải tránh mọi người.

Khương Nghiêm ngồi xuống sô pha cách cửa không xa, nhìn đồng hồ: "Vậy em đợi thêm nửa tiếng nữa."

Hạ Y Ninh thấy cô dường như không có ý định ở lại, hơi thở phào nhẹ nhõm. Nàng không muốn tối nay trở mặt với Khương Nghiêm, dù sao sau đó còn phải tiếp tục hợp tác diễn kịch. Nhưng lời Khương Đạt Minh còn văng vẳng bên tai, nàng lại muốn nhìn xem Khương Nghiêm ngụy trang sâu cỡ nào.

"Em có suy nghĩ muốn vào Hạ thị đảm nhiệm chức vụ gì không?"

Khương Nghiêm xoa mi tâm, nhịn xuống cơn buồn ngủ, tùy ý nói: "Tùy đi."

Cô không trông cậy vào Hạ Y Ninh vớt chỗ tốt, nhưng đây là lúc trước đã nói, cô cũng không muốn làm mất mặt nàng.

"Không nghĩ đến kế hoạch nghề nghiệp hay phát triển tương lai của mình sao?"

Khương Nghiêm ngẩng đầu nhìn nàng, cảm thấy Hạ Y Ninh có chút kỳ lạ, đêm hôm khuya khoắt đột nhiên nhắc tới chuyện này, trước đó cũng không thấy nàng để ý qua những chuyện này.

"Em không biết nhiều về Hạ thị, trước đó cũng không có nhiều kinh nghiệm, cho nên để mọi người sắp xếp thì thích hợp hơn."

"Loại chức vụ hành chính, em có thể chấp nhận không?"

Loại hành chính? Đây chẳng phải là siêu nhàn sao? Lại không cần cuốn vào lục đục với nhau ở nơi làm việc, còn có thể vui vẻ làm nghề phụ, nghe cũng không tệ lắm.

"Có thể chứ, em cảm thấy rất tốt."

Hạ Y Ninh ngẩn ra, trình độ tiếp nhận của Khương Nghiêm nhanh hơn nàng dự đoán rất nhiều, tựa hồ không chút do dự liền đồng ý.

Loại hành chính rõ ràng chỉ là lãnh tiền trên danh nghĩa mà thôi, điều này hoàn toàn không phù hợp với chỉ thị và quy hoạch của Khương Đạt Minh. Hạ Y Ninh nghe rất rõ ràng, Khương Đạt Minh liên tục nhắc nhở: "Sau khi kết hôn em phải nắm chắc, sớm ngày tiến vào tầng quản lý trung tâm của Hạ thị, phải nhớ tranh thủ nhiều tài nguyên cho nhà họ Khương."

Nàng không biết Khương Nghiêm có lấy lùi làm tiến hay không, cũng không biết cô nói có phải trái lương tâm hay không. Nhưng nếu Khương Nghiêm tự mình đồng ý, thì Hạ Y Ninh sẽ không cho cô cơ hội phản pháo, thuận thế nói: "Vậy ngày mai tôi nói với ba một tiếng, cuối tuần em chuẩn bị nhậm chức đi."

"Nhanh vậy hả?"

Khương Nghiêm nghĩ vất vả lắm mới xong hôn lễ, cuối cùng cô cũng có thời gian lên kế hoạch một chút chuyện của mình, ai ngờ lại phải đi làm.

"Nhanh sao? Hay là em muốn đi sau khi hưởng tuần trăng mật?"

Tuần trăng mật của hai người bị hoãn lại. Bởi vì gần đây công ty có khởi động một hạng mục quan trọng, Hạ Y Ninh đã theo rất lâu, nàng không hy vọng ở thời điểm cuối cùng bởi vì tuần trăng mật mà bỏ lỡ.

Đi sớm đi muộn tựa hồ cũng không có quá nhiều khác biệt, Khương Nghiêm nghĩ đến nếu như cô không nhậm chức, nhà họ Khương bên kia phỏng chừng cũng sẽ mãnh liệt thúc giục.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!