Khương Nghiêm đúng lúc muốn cùng nàng bàn bạc cụ thể chuyện hôn lễ, liền hẹn Hạ Y Ninh cùng nhau ăn tối. Diệp Thần Thần vừa nghe nói cửa hàng kia buổi tối đóng cửa, thống khổ lại mất mát ở trong điện thoại kêu la vài tiếng.
Bánh rán hành nhớ thương không có tin tức, Diệp Thần Thần cũng không muốn ra ngoài, khuôn mặt tươi cười cầu xin chị họ: "Hay là đêm nay em không ra ngoài nữa, chị với Khương Nghiêm từ từ ăn."
Thấy Hạ Y Ninh không nói gì, cô nàng chủ động bổ sung: "Em ở nhà ăn mì gà tây, nhân lúc mẹ em không có ở đây, hi hi."
"Đừng ăn quá nhiều, tránh cho nửa đêm lại ầm ĩ nói không thoải mái."
Hạ Y Ninh dặn dò xong cũng không miễn cưỡng cô nàng đi, thu dọn đồ đạc xong mới ra khỏi phòng làm việc, gặp Hạ Thần Vĩnh ở hành lang.
"Ninh Ninh, tan ca à?"
"Vâng."
"Tiệc cưới gần đây đã chuẩn bị xong chưa?"
Cách đây không lâu mẹ Hạ nói tiệc cưới có thể sẽ có chút thay đổi, nhưng chi tiết không nói rõ, người trong nhà đều đang suy đoán là thay đổi theo hướng tốt hay ngược lại.
"Cơ bản đã xác định xong."
"Vậy được, nếu như em có bất cứ điều gì muốn gia tăng điều chỉnh chỉ cần mở miệng, mọi người nhất định thay em làm được."
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần Hạ Y Ninh mở miệng muốn, nhà họ Hạ hầu như không có gì không đáp ứng.
"Cám ơn anh cả."
Hạ Thần Vĩnh cùng nàng đi thẳng ra ngoài thang máy, chủ động thay nàng ấn nút: "Gần đây thái độ nhà họ Khương thế nào?"
Hạ Y Ninh nhìn về phía anh, không biết lời này có ý gì.
"Tuần trước công ty lại đầu tư một khoản, tiếp theo còn có mấy hạng mục hợp tác phải triển khai." Hạ Thần Vĩnh nói tương đối hàm súc, ngừng một chút mới nói, "Anh nghe nói Khương Nghiêm gần đây luôn không thấy bóng dáng, thời gian trước đi xem phòng cưới cũng rất qua loa."
"Qua loa như thế nào?"
"Chẳng có chút thành ý, thuận miệng đưa ra vài ý kiến, nhưng nhằm vào phòng cho khách."
Hạ Y Ninh nhíu mày, không giải thích cụ thể, nhưng thay Khương Nghiêm giải thích vài câu: "Phòng cho khách cũng là một phần trang trí, điều này không thể nói rõ cô ấy không có tâm."
Hạ Thần Vĩnh cười nhạt: "Đây chính là phòng cưới của hai đứa, ai lại vừa kết hôn đã nghĩ có người đi ở phòng cho khách, chẳng lẽ là tự cô ta đi ở?"
Ngữ khí này, rõ ràng mang theo không tin, Hạ Y Ninh lại mím môi.
Thang máy tới, Hạ Y Ninh đi vào, xoay người nhìn người ở lại bên ngoài: "Khương Nghiêm đang bên ngoài chờ em, tối nay lúc ăn cơm em sẽ bảo cô ấy sau này dùng nhiều tâm một chút. Nhưng cô ấy đưa ra ý kiến với phòng cho khách, là bởi vì thay em bổ sung một số chi tiết sơ suất."
Cửa thang máy đóng lại, Hạ Thần Vĩnh bất đắc dĩ nhẹ nhàng lắc đầu, em gái từ nhỏ được người trong nhà nâng niu trong lòng bàn tay, bây giờ còn chưa chính thức kết hôn cũng đã bắt đầu che chở người ngoài. Từ trước đến nay anh chướng mắt với Khương Nghiêm, nói chính xác anh không thích nhà họ Khương.
Xe Khương Nghiêm vẫn đỗ ở chỗ cũ, thấy Hạ Y Ninh lên xe, cô cười mở điều hòa: "Năm nay trời nóng thật sự là có chút khoa trương."
Hạ Y Ninh còn đang suy nghĩ cuộc đối thoại vừa rồi với Hạ Thần Vĩnh, chuyện trang hoàng phòng tân hôn rõ ràng chỉ là việc nhỏ, vì sao ngay cả Khương Nghiêm đưa ra ý kiến gì, anh cũng đều biết? Là chỉ có anh biết, hay là những người khác trong nhà cũng đều biết?
Thấy sắc mặt nàng nghiêm trọng, Khương Nghiêm khởi động xe, nhẹ giọng hỏi: "Hôm nay công việc rất bận?"
"Công việc vẫn ổn, chỉ là vừa rồi tan ca gặp được anh tôi, hàn huyên vài câu."
Khương Nghiêm chăm chú chú ý tình hình giao thông, không hỏi kỹ.
Hai người im lặng mãi cho đến khi ngồi vào nhà hàng, Khương Nghiêm và nàng đều tự gọi một phần thức ăn, lúc này mới bắt đầu nói chuyện lại.
"Hôm nay ông chủ Tiền đã chính thức đồng ý làm bánh rán cho tiệc cưới, nhưng ông ấy nói muốn tự mình chuẩn bị."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!