Chương 1: Mùa xuân của kẻ luỵ tình

Mùa hè năm nay ở Hải Thành cũng giống như những năm trước, nóng đến mức không thể yêu nổi. Nhưng so với thời tiết nóng bức này càng làm người ta chấn động hơn chính là tin tức thiên kim nhà họ Hạ sắp kết hôn, chỉ mới xác định một tuần trước, hiện tại gần như đã truyền đi khắp toàn bộ giới hào môn.

Trong nhà hàng của câu lạc bộ cưỡi ngựa ở ngoại ô, mấy người trẻ tuổi ăn mặc sang trọng tụ họp một chỗ, trò chuyện về việc này.

"Thật không ngờ, chọn tới chọn lui, cuối cùng Khương Nghiêm lại thắng. Không ngờ, thật không thể đoán được."

Người nói chính là nhị thiếu gia Lê gia của chuỗi nhà hàng ở Hải Thành, chủ đề này cũng là hắn khơi mào ra đầu tiên.

Lưu Tâm Nghi cười trêu ghẹo: "Nếu bàn về thành ý, các cậu ngồi đây đều kém hơn Khương Nghiêm. Cậu ấy theo đuổi Hạ Y Ninh suốt bốn năm, chỉ nhiều chứ không có ít."

Lê Tử Phong uống một ngụm nước đá, để giảm bớt nhiệt độ còn dư lại do luyện ngựa buổi sáng, vẫn không phục lắm: "Bốn năm thì sao, con mắt nào của các cậu thấy chính mắt Hạ Y Ninh từng nhìn cậu ta? Người ta đã nói rõ không có cảm giác gì với cậu ta nhưng cậu ta còn nhiều lần ân cần đi theo phía sau, giống y như con chó giữ nhà."

Những người khác vẻ mặt vi diệu, nhưng cũng không trực tiếp nói tiếp nữa.

Lưu Tâm Nghi tính tình ngay thẳng, bình thường chỉ thích ghẹo Lê Tử Phong. Người khác không nói, cô ấy ngược lại thành thật: "Vậy ít nhất là so với cậu, cậu ấy có hành động thực tế. Còn cậu ngoại trừ biết tặng quà biết gửi tin nhắn thì còn biết làm gì nào?"

Những người khác cười rộ lên, Lê Tử Phong bất đắc dĩ lắc đầu: "Bì không lại, bì không lại, ai bảo cậu ta là kẻ lụy tình số một cơ chứ."

Nhà họ Hạ không chỉ là gia tộc hào môn đứng đầu ở Hải Thành mà còn ở cả nước, người làm nam ở nhà họ Hạ thì nhiều, nữ thì ít, Hạ Y Ninh từ nhỏ đã được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay, bao bọc mà lớn lên.

Đương nhiên, nàng bất luận là bề ngoài hay là tài năng, đều không phụ lòng phần cưng chiều này.

Chẳng qua, nhiều năm như vậy, vẫn không có ai có thể lọt vào mắt xanh của nàng, cũng chưa từng nghe qua nàng kết giao với ai. Trong giới người xấp xỉ tuổi nàng cả nam lẫn nữ, cũng có không ít người có ý với nàng.

Không ngờ năm nay đột nhiên truyền ra nàng chuẩn bị kết hôn, mọi người còn nửa tin nửa ngờ, cũng không bao lâu liền xác định cử hành hôn lễ với Khương Nghiêm vào tháng chín. Tin tức này vừa được tung ra, trực tiếp đạt thành hiệu quả bùng nổ.

Mọi người khiếp sợ rất nhiều, chỉ còn lại khó hiểu và cảm khái. Khương Nghiêm thích Hạ Y Ninh, người trong giới ai cũng biết, nhưng Hạ Y Ninh không thích Khương Nghiêm, mọi người cũng rất rõ ràng.

Tại sao bốn năm vẫn không thể lay động trái tim người đẹp, năm nay đột nhiên liền thay đổi?

Chủ đề của bọn họ chuyển sang người Khương Nghiêm, càng nói càng thêm hăng hái, người tham gia thảo luận cũng nhiều. Đang lúc bọn họ trò chuyện, Lưu Tâm Nghi nhìn thấy bóng dáng Khương Nghiêm, ho nhẹ nhắc nhở: "Đừng nói nữa, Khương Nghiêm tới rồi."

Khương Nghiêm vốn chẳng muốn tới, nhưng rất lâu trước đó đã đồng ý rồi. Sáng nay cô đã vắng mặt ở buổi luyện ngựa, bị gọi mấy cú điện thoại đến thúc giục nên không thể không chạy tới.

Lê Tử Phong quay đầu vẫy tay với cô: "Khương Nghiêm, bên này."

Trong phòng ăn căn bản không có những người khác, chỉ có một bàn bọn họ trò chuyện khí thế ngất trời, Khương Nghiêm sao có thể không nhìn thấy.

Một tháng trước cô vừa xuyên tới thế giới trong sách này, biết nguyên chủ bình thường cứ thích chơi với đám bạn đàng đ**m này, cũng biết thật ra những người này sau lưng cũng khinh thường cô.

Khương Nghiêm đã thử kéo dài khoảng cách, nhưng những người này thay nhau ra trận, rất kiên quyết nói cô không xuất hiện thì sẽ đến nhà cô tìm người. Nếu như không biết chân tướng, thật đúng là sẽ cho rằng bọn họ rất quan tâm đến người bạn này.

Yên lặng hít sâu, Khương Nghiêm điều chỉnh lại cảm xúc, bước nhanh tới. Lê Tử Phong đã để trống chỗ ngồi bên cạnh: "Dành riêng cho cậu, nhưng hôm nay cậu đến muộn, phải phạt."

Những người khác cũng phụ họa theo, Khương Nghiêm cười hàm súc: "Trong nhà tạm thời có việc, sáng sớm đã bị ông nội và ba tôi gọi đến thư phòng giáo huấn, thật sự hết cách, xin lỗi."

Đám người này đều biết sáng sớm bị trưởng bối gọi đi nói chuyện mười phần thì tám, chín phần không phải chuyện tốt, nhưng bọn họ cũng không quan tâm Khương Nghiêm rốt cuộc đã trải qua cái gì, cũng không thèm để ý tâm trạng hiện tại của nàng như thế nào, vẫn là thuận theo chủ đề lúc trước.

"Phạt vẫn phải phạt, nhẹ một chút là được rồi. Đây là quy tắc của chúng ta, nếu không sau này ai cũng sẽ vắng mặt."

Đám cậu ấm cô chiêu này tuổi cũng không lớn, cơ bản đều không phải người thừa kế trong nhà. Bọn họ phần lớn là quen biết từ nhỏ, cho nên có cái gì ăn ngon hay chơi vui, cũng đều thích tụ họp một chỗ.

Thực ra Khương Nghiêm cũng không thích cái gọi là quy tắc của bọn họ, nhưng hiện tại cô mang  thân phận của nguyên chủ, trở mặt tại chỗ cũng không phải là lựa chọn tốt nhất, dù sao còn phải kiêng kỵ bối cảnh gia tộc của những người này. Bọn họ không chỉ quen biết từ nhỏ, phần lớn việc làm ăn của gia tộc còn có liên quan đến nhau, các trưởng bối cũng sẽ ám chỉ bọn họ phải chung sống hòa bình, không thể ảnh hưởng đến giao tình với việc làm ăn.

Nói đi nói lại, vẫn là tác quái bằng tiền.

Khương Nghiêm nhìn ly rượu trước mặt, nghĩ nghĩ, ngửa đầu uống cạn. Lê Tử Phong lại chuẩn bị rót ly thứ hai, Khương Nghiêm lấy tay chặn miệng ly: "Đã nói là phạt nhẹ, tôi đã bày tỏ thành ý rồi, ly thứ hai thì miễn đi."

Lê Tử Phong dừng một chút, sau đó cười nói: "Tửu lượng của cậu không chỉ ít như vậy, uống thêm hai ly cũng có sao. Hơn nữa, cậu cũng sắp kết hôn rồi, tâm nguyện trông mong bốn năm cuối cùng cũng có thể thực hiện, còn không thoải mái uống nhiều một chút."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!