Chương 5: (Vô Đề)

Có lẽ vì thực sự quá bận rộn, nên sau khi đưa Úc Linh đến trang viên, Phó Châu đã không xuất hiện lại lần nào nữa.

Úc Linh không hỏi, cậu càng không chủ động liên lạc.

Mặc dù rất biết ơn Phó Châu, nhưng đồng thời cậu cũng không giỏi trong việc giao tiếp với người khác. Nếu thường xuyên gặp mặt, Úc Linh sẽ cảm thấy căng thẳng hơn.

Như lời Phó Châu đã hứa, sau khi Úc Linh rời khỏi biệt thự, Hạ Y Cầm quả thực không còn tìm cậu nữa.

Úc An Thật và Ninh Vọng Lan ngược lại đã gọi cho cậu rất nhiều lần.

Dĩ nhiên họ luôn quan tâm đến tình trạng bệnh của Phó Khai, vì điều đó liên quan trực tiếp đến việc Hạ Y Cầm có tiếp tục cấp tiền và tài nguyên cho họ hay không.

Khi tin tức về cái chết của Phó Khai được truyền ra ngoài, Úc An Thật và Ninh Vọng Lan lập tức biết rằng mọi chuyện xong rồi, chắc chắn mọi thứ đã tan thành mây khói.

Lúc đó, Hạ Y Cầm vừa mới mất con, đang bận rộn lo liệu hậu sự, Úc An Thật sẽ không ngu ngốc đến mức đi tìm bà ta vào lúc đó.

Ông ta dự định đợi sau khi lễ tang kết thúc, sẽ đến gặp Hạ Y Cầm để hỏi xem chuyện tiếp theo sẽ giải quyết thế nào, cùng lắm thì yêu cầu bà ta trả lại Úc Linh.

Nhưng không ngờ ông ta còn chưa kịp hành động gì, thì lại nghe ngóng được là Úc Linh đã bị một nhân vật lớn khác của nhà họ Phó đưa đi.

Úc An Thật lập tức cảm thấy bối rối, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Ông ta sợ đắc tội với người khác, không dám dò hỏi lung tung, chỉ có thể thử liên lạc với Úc Linh.

Nhưng ông ta không biết là Úc Linh đã đổi điện thoại.

Khi ở biệt thự của Hạ Y Cầm, vì muốn hạn chế Úc Linh liên lạc với bên ngoài, điện thoại của cậu mỗi ngày đều phải giao cho người hầu giữ.

Lúc rời đi cùng Phó Châu lại quá vội vàng, Úc Linh quên không tìm người hầu để lấy lại.

Sau khi vào trang viên, Phó Châu thông qua quản gia Tần biết được chuyện này, nên đã cho người gửi tới một chiếc điện thoại mới cho cậu.

Chiếc điện thoại cũ của Úc Linh là một chiếc máy đã qua sử dụng, dung lượng thấp, tín hiệu kém, ngoài việc gọi điện ra thì không còn sử dụng được tính năng nào khác, nên cũng chẳng có gì đáng để cậu lưu luyến.

Điện thoại mới đã đổi số, hiện tại trong danh bạ của cậu cũng chỉ có mỗi Phó Châu.

Vì vậy dù Úc An Thật có gọi bao nhiêu cuộc, Úc Linh cũng không nhận được.

Cậu sống ở trang viên rất tốt, tốt như trong mơ vậy.

Ở đây cậu sẽ không phải giống như ở nhà của cha, luôn bị la mắng, bị phạt không cho ăn, cũng không giống như lúc làm trị liệu an ủi, bị hạn chế hành động, bị giám sát mọi lúc.

Mọi người ở đây đều rất tốt với cậu, quản gia Tần lúc nào cũng rất kiên nhẫn.

Trong trang viên còn có một người nấu ăn rất giỏi là dì Khương, Úc Linh chưa từng ăn món nào vừa ngon vừa hợp khẩu vị đến thế.

Quản gia Tần cho phép cậu làm bất cứ điều gì, thậm chí còn khuyến khích cậu ôm mèo ở trong nhà.

Tuy nhiên, mèo Anh lông ngắn rụng lông khá nhiều, nếu làm bẩn đồ đạc khiến người hầu phải dọn dẹp, Úc Linh sẽ cảm thấy áy náy, vì vậy cậu vẫn chọn đến phòng thú cưng.

Rất nhiều ngày sau đó, Úc Linh vẫn khó có thể bình tĩnh mà chấp nhận tất cả những điều này.

Đối mặt với sự tử tế không đòi hỏi phải trả giá, cậu luôn cảm thấy lo lắng bất an.

Dĩ nhiên, Úc Linh biết rằng tất cả chỉ là tạm thời, Phó Châu chỉ tạm thời thu nhận cậu thôi.

Nhưng cậu lại càng cảm thấy mọi thứ như là ảo giác.

Úc Linh luôn không nhịn được mà suy nghĩ vẩn vơ, liệu một ngày nào đó Phó Châu có đến tìm cậu để đòi hỏi thù lao không? Hay yêu cầu cậu làm một việc gì đó?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!